Editor: Nguyên Hy | Beta: Cuồng Soái Ca
Cố Thành cúi đầu cười, thoải mái đưa trả điện thoại di động lại cho cô. Lâm Tưởng không ngờ tới, còn tưởng bị anh chơi xấu, thực sự anh đã mua rồi sao?
Lâm Tưởng vội vàng click mở biểu tượng xe hàng, phát hiện không có nhật ký mua hàng nào cả thì mới nhẹ nhàng thở dài, lại nghe thấy anh nói: "Có quá nhiều đồ, để lúc nào anh rảnh sẽ từ từ lựa chọn."
Lâm Tưởng:…..
********
Buổi chiều Nhạc Tiểu Kỳ tới đón Lâm Tưởng đi thử trang phục. Lâm Tưởng đỡ eo đi ra cửa, chỉ sợ chỉ cần lỡ đi một bước dài sẽ trực tiếp làm eo vỡ vụn. cô cảm thấy hẳn là phải tìm một lúc nào đó nghiêm túc nói chuyện với Cố Thành về tầm quan trọng của việc khống chế tần suất làm việc trên giường.
Khi lên xe Nhạc Tiểu Kỳ đưa cho cô mấy tập kịch bản, nói là Đỗ Hân dặn dò muốn cô xem qua. Đây đều là những kịch bản đã qua chọn lọc, trong đó có một số kịch bản có khả nằng sẽ được công ty đầu tư.
Lâm Tưởng nhận lấy rồi tùy ý lướt qua một chút, phát hiện trong đó có hai bộ phim kiếp trước cô có tham gia diễn xuất, không khỏi có chút bất ngờ. Tuy rằng có một số việc đã thay đổi sau khi cô trọng sinh, nhưng phần lớn mọi chuyện cũng đã từng trải qua, vẫn là đi theo đúng quỹ đạo như kiếp trước mà chậm rãi xuất hiện.
Lâm Tưởng nhớ rõ, hai bộ phim điện ảnh này có thành tích cũng bình thường, cũng không trở thành bom tấn gì, mà lúc ấy cô cũng chỉ là vai phụ nên cũng không được chú ý tới.
cô rút hai quyển kịch bản của hai bộ phim đó ném qua một bên, rồi lại tiếp tục xem những tập kịch bản khác. Bởi vì thời gian trôi qua đã lâu lắm rồi, rất nhiều kịch bản cô đã không còn ấn tượng. Nhưng có một số kịch bản thuộc hàng top thì cô vẫn có thể nhớ rõ. Đỗ Hân đưa xấp kịch bản này tới không có một quyển nào thuộc hàng top cả, nếu muốn đầu tư thì khẳng định tiền lãi không lớn.
Lâm Tưởng có chút lo lắng, cô nên nói như thế nào với Đỗ Hân thì cô ấy mới không làm việc vội vàng nữa đây?
3 giờ chiều thì tới được phòng làm việc của Tần Chí, vừa đúng lúc thấy được bộ dáng đang tức giận của Tần Chí.
Nhạc Tiểu Kỳ do dự không biết là có nên trách đi một lúc hay không, thì lại bị Lâm Tưởng lôi kéo qua một bên xem kịch.
"rõ ràng là nói chỗ đó được, còn chuẩn bị tới đó dựng lều quay phim, tại sao hiện tại mới đến nói là không được chứ, người được cử đi đàm phán đều chết hết rồi sao?!" Từ xa đã thấy Tần Chí tức giận tới tận trời mà đi đi lại lại trong sảnh, vài người đang bị hắn mắng đều cúi đầu không dám nhúc nhích.
"hiện tại phải làm sao đây? Các người nói phải làm sao bây giờ? Tiến độ của chiều nay, rồi hai tháng sau có thể thuận lợi khai máy được không?"
Lâm Tưởng ngồi nghe một lúc cơ bản cũng hiểu được mọi chuyện. Đoàn làm phim "Ảnh tử vũ" muốn tìm một chỗ tốt để quay phim, hai bên đều đã thoản thuận xong giá cả, cũng đã ký xong hợp đồng. không ngờ sắp tới ngày bàn giao mặt bằng, đối phương mới nói kế hoạch có chút phát sinh, bởi vì có một đoàn làm phim trước đó vữa chưa chuyển đi, cho nên bọn họ không thể tới đó dựng lều được.
Tin tức này làm Tần Chí nổi giận ngay lập tức, ngay sau đó liền sai cấp dưới đi tìm phim trường khác, nhưng tìm tới tìm lui cũng không tìm được chỗ nào có thể khiến cho Tần Chí vừa lòng.
Bản thân Tần Chí chính là một người có tính tình nóng nảy, cứ đi qua đi lại mà gây sức ép, liền lập tức nổi giận với mọi người trong phòng làm việc.
Đời trước Lâm Tưởng thường xuyên thấy được bộ dáng nổi giận của hắn, cho nên lúc này lại được chứng kiến thấy chẳng những không cảm thấy sợ hãi, mà còn có loại cảm giác rất là thân thiết. Nhạc Tiểu Kỳ thì lại bị dọa sợ, trách ở phía sau cô không dám ló đầu ra, nhỏ giọng nói: "Chị, Tần đạo diễn thật là giống khủng bố, chúng ta vẫn là nên đi về trước đi."
"Nhìn đi, nói không chừng lịch quay cũng sẽ phải lùi chậm lại." Tần Chí khó tình, nếu phim trường không hợp với ý của hắn, rất có khả năng hắn sẽ chờ cho tới khi nào có chỗ vừa lòng mới thôi.
Lâm Tưởng quay đầu lại hỏi Nhạc Tiểu Kỳ: "Trong túi của em có chocolate không?"
Từ trước tới nay Nhạc Tiểu Kỳ luôn thích ăn đồ ăn vặt, đây cũng là nguyên nhân cho dù cô ấy có muốn gầy cũng chẳng được. Lâm Tưởng biết trong túi của cô ấy lúc nào cũng có các loại đồ ăn vặt.
Quả nhiên, thấy cô ấy lục lọi một lúc rồi từ trong túi lấy ra một thanh chocolate được đóng gói tinh xảo đưa cho cô, "Chị, bây giờ mà chị còn có tâm tình để ăn đồ ăn vặt sao?"
Lâm Tưởng nở nụ cười bí hiểm: "Chị cầm đi hối lộ đạo diễn."
Hai người đứng ở sau đám người nhìn một lúc, quả nhiên Tần Chí quyết định vừa tìm một phim trường khác, một bên chờ chỗ ban đầu.
Dường như cũng đã mắng đủ, hắn xua tay ý bảo tất cả mọi người nên làm gì thì đi làm đi, mọi người dần tản ra. Tần Chí liền nhìn thấy Lâm Tưởng, sắc mặt không tốt lắm mà đi tới trước mặt cô hỏi: "cô tới đây làm gì?"
Lâm Tưởng cũng không sợ hắn, nhận ánh mắt của hắn nói: "Tôi tới tập diễn."
Lúc này Tần Chí mới nhớ tới thực sự là có chuyện như vậy, vừa rồi hắn nổi giận, liền không để ý đến chuyện gì khác mà phát hỏa, giống như là đã đem tất cả những chuyện khác vứt đi rồi.
hắn xoa xoa ấn đường, nhìn Lâm Tưởng nói: "Có khả năng chúng ta phải bấm máy muộn hơn một chút. Bên này chúng tôi sẽ mở cuộc họp bàn bạc, sau đó sẽ chính thức thông báo với các cô. Cho nên hôm nay tạm thời không cần tập diễm."
Lâm Tưởng đã nghe một lúc lâu, đại khái cũng đã biết được chuyện gì xảy ra, cũng không nói cái gì liền đem chocolate trong tay đưa cho hắn, vừa nói vừa đùa: "Đồ ngọt có thể cải thiện được tâm trạng, cái này cho anh."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!