Chương 14: Tình cảnh

Editor: Nguyên Hy | Beta: Cuồng Soái Ca

Cố Thành sảng khoái đưa di động của mình cho cô, nhìn cô với ánh mắt sủng nịch như muốn trêu ghẹo mãi. Đời trước khi hai người ở chung luôn trong tình trạng đối đầu gay gắt, có rất nhiều lúc anh cố ý muốn nói chuyện nghiêm túc với cô, anh cảm thấy bọn họ có thể cùng tìm ra cách sống chung hòa bình. Nhưng đáng tiếc lúc đó cô giống như con nhím, khi đối mặt với anh luôn mang vẻ mặt phòng bị, thậm chí còn chuẩn bị để bất cứ lúc nào cũng có thể công kích.

hiện giờ có thể nhìn thấy cô ngồi ngoan ngoãn hiền dịu trong lòng ngực mình như vậy quả thực là trời cao đã ban ân. Cố Thành nghĩ anhnhất định phải quý trọng vạn phần.

Đúng lúc này Nhạc Tiểu Kỳ mang theo hộp bánh ngọt hấp tấp chạy vào, lớn tiếng nói: " Chị Lâm Tưởng, hết mất bánh ngọt trà xanh rồi, em mua bánh xoài có được không?"

Hai người đang ôm nhau trên sô pha lập tức cứng đờ, không vui vui mà nhìn về phía người vừa đi vào, như thể rất quen thuộc.

Nhạc Tiểu Kỳ: "….." Vẻ mặt của Cố Tổng thật đáng sợ, oa oa oa…….

Lâm Tưởng bất đắc dĩ nhìn cô, " Tiểu Kỳ, lần sau trước khi vào phòng nhớ gõ cửa."

Nhạc Tiểu Kỳ tỏ vẻ mình thật vô tội, khi cô vừa đi vào cửa cũng khôngđóng nha!

Cái cửa: Trách ta sao?

May mắn là Nhạc Tiểu Kỳ cũng có mắt nhìn, mang mọi thứ đặt bêntrên một cái bàn nhỏ phía sau, nghịch ngợm nhìn bọn bọ họ lè lưỡi, rồi chạy nhanh ra ngoài như một cơn gió.

Vẻ ngây thơ đó làm cho hai người đang ngồi trên sô pha không còn biết nói thêm gì nữa. Cố Thành lo lắng hỏ cô: "Em khẳng định là con bé có thể đảm nhiệm vị trí trợ lý sao?"

Lâm Tưởng cũng không dám khẳng định, " Là người chị Đỗ tìm tới thìhẳn là đáng tin cậy, bình thường con bé cũng là người rất cẩn thận."

Cố Thành nhướng mày, "thật là nhìn không ra đấy."

Lâm Tưởng vỗ tay anh ý bảo buông ra, đứng dậy đi đến cái bàn bên cạnh, cẩn thận lấy bánh ra khỏi hộp, quay đầu lại nhìn Cố Thành nói: "Em nghĩ là anh thích trà xanh, kết quả lại không có, đã đói bụng rồi đúng không? Có muốn ăn một chút không?"

Cố Thành có chút bất ngờ, cũng đứng dậy đi qua, "Đây là mua choanh sao?"

Lâm Tưởng gật đầu, cầm lấy nĩa xiên một miếng, dùng tay đưa lên miệng hắn, "Nếm thử đi."

Cố Thành há miệng ăn miếng bánh, mang theo hương vị ngọt ngào nhàn nhạt ngây ngấy của xoài tràn ngập trong khoang miệng. Lâm Tưởng nhìn anh với vẻ mặt mong chờ, hỏi: "Có ngon không?"

thật ra Cố Thành không quá thích đồ ngọt, nhưng là đồ của cô thì lại cảm thấy vô cùng ngon, "Ngon lắm, em cũng thử xem." Cố Thành nóixong liền cúi đầu hôn lên môi cô, đầu lưỡi bá đạo chui vào trong khoang miệng cô, trong nháy mắt Lâm Tưởng liền nếm được vị xoài ngọt thanh.

Nhạc Tiểu Kỳ vừa mới chạy ra ngoài lại nhanh chóng quay trở lại, lần này cô ghi nhớ lời dặn dò của Lâm Tưởng, nghiêm trang đứng ở bên ngoài gõ cửa.

Hai người đang hôn nhau khó khăn lắm mới rời khỏi đối phương, Lâm Tưởng điều chỉnh lại một chút hô hấp rồi mới hướng ra bên ngoài nói: "Mời vào."

Khi Nhạc Tiểu Kỳ đi vào, phía sau còn có một người phụ nữ đi theo. Sau khi Lâm Tưởng nhìn thấy đối phương, trong nháy mắt sắc mặt trầm xuống, thầm nghĩ rằng đã sống lại một lần nữa rồi mà vẫn khôngthể bỏ qua được người này.

Người mới tới chính là Tần Mân, Lâm Tưởng đối với cô ta có thể nói là vô cùng quen thuộc, không ngờ là đã trọng sinh một đời rồi mà ấn tượng vẫn khắc sâu.

Mà nói về mối quan hệ của Tần Mân với Cố gia thật là có chút khôngbình thường. Tần Mân là con gái của bạn thân mẹ Cố Thành, hai nhà cũng coi như là có chút quan hệ, vẫn luôn liên lạc qua lại. Cho nên khi Tần Mân tới thành phố S đi học, đã được mẹ Cố đón về Cố gia ở. Dù sao thì Cố gia có rất nhiều tiền, cho nên nuôi được nhiều người cũng như nuôi được rất nhiều thú cưng. Lại nói Cố Thành không có anh chị em, trong nhà có thêm một đứa con gái, mẹ Cố cũng vui mừng.

Lúc mới đầu thì tất cả mọi người đều coi Tần Mân đứa nhỏ thân quen với gia đình mà chăm sóc. Sau đó thời gian ở lại rất lâu, dần dần liền biến thành tiểu thư Cố gia. Nhóm người hầu cũng dần đối đãi với cônhư chủ nhân. Sau khi Tần Mân tốt nghiệp cũng ở lại công ty Cố gia là việc, cũng không có ý muốn dọn ra ngoài, mà nghiễm nhiên vẫn tiếp tục ở lại.

Lâm Tưởng tính toán, thời gian Tần Mân thất nghiệp ở nhà thì hoàn toàn là được Cố gia nuôi, hơn nữa cô đã sớm hình thành thói quen được sống trong giàu sang ở Cố gia, căn bản không muốn ra ngoài làm thuê.

Lúc ban đầu khi Lâm Tưởng biết Tần Mân có quan hệ này với Cố gia, liền cảm thấy có chút vớ vẩn. Nhưng Cố gia có tiền tình nguyện nuôicô ta, người ngoài tự nhiên không có quyền bình luận.

Lúc Lâm Tưởng mới gả vào Cố gia, nghĩ muốn coi Tân Mân là cô em chồng mà ở chung, dù sao Tân Mân vẫn luôn thân mật gọi Cố Thành làanh trai. Nhưng mọi chuyện căn bản không giống với những gì cô nghĩ, gia đình chồng căn bản cảm thấy vị trí cô em chồng này không xứng với Tần Mân, bọn họ coi trọng vị trí của cô, chỉ cần cô không cẩn thậnsẽ bị chiếm ngay lập tức.

Mâu thuẫn ngay từ đầu đã thành oán hận, lầm cho cuộc sống sau đókhông ngừng xảy ra xung đột. Cho dù Lâm Tưởng sống lại, hoàn cảnh tình cảm cũng thay đổi khá lớn, nhưng vừa mới nhớ tới những chuyện cũ năm xưa, vẫn là cảm thấy khó chịu.

Cho nên lúc này nhìn thấy Tần Mân mặc cả một thân hàng hiệu cộng thêm vẻ mặt trang điểm xinh đẹp, thướt tha mà đi vào, trong lòng Lâm Tưởng cảm thấy vô cùng phản cảm.

Sau khi trọng sinh đang vui sướng yêu đương hạnh phúc cùng Cố Thành, làm cho cô có chút đắc ý vênh váo, cho nên xem nhẹ việc quan trọng nhất, đó chính là hai người phụ nữa của Cố gia!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!