Chương 3: Buổi hẹn

Sau khi ra ngoài, thấy Hải Ngân đang call video với ai đó nên Mễ Lạc chậm rãi đi đến. Người đang nói chuyện điện thoại không ai khác chính là Mộc Nam, Hải Ngân thấy cô mặc áo phông trắng cùng với quần đùi trắng, đã vậy đến đôi dép cũng màu trắng nốt.

"Trời, sao mày mặc toàn màu trắng không vậy?"

Hải Ngân nhìn thấy màu son đỏ trên môi, khiến cho Mễ Lạc càng trở nên xinh hơn thì trong lòng không vui. Bởi vì nó biết hôm nay Hải Đăng cũng đến, nên cố ý ăn mặc hở một chút, không ngờ Mễ Lạc chỉ mặc đồ bình thường tô chút son lại thu hút hơn nhiều.

"Hì hì, tại tao xem phong thủy rồi, màu trắng với màu vàng mới hợp với tao."

Mễ Lạc cười mỉm nói, Mộc Nam nghe giọng cô thì trở nên hưng phấn hơn, giọng nói tràn đầy quan tâm.

"Lạc Lạc đâu rồi Ngân, đưa điện thoại cho anh nói chuyện chút đi."

Hải Ngân nghe vậy thì đành đưa điện thoại cho cô, nhưng cô lập tức từ chối thẳng.

"Thôi, dù sao lát nữa cũng gặp rồi tha hồ nói!"

Mễ Lạc thừa biết Hải Ngân đang nghĩ gì, kiếp trước chỉ vì đi chơi với cô mà nó call video nói chuyện cười giỡn với Mộc Nam, để cô ngồi một mình uống nước xem nó trêu đùa.

Trong lúc tức giận, cô ngồi bên cạnh mà mắng Hải Ngân.

"Má, đi chơi mà ngồi đó call cho trai."

Mộc Nam thấy Hải Ngân bị mắng nên lên tiếng bênh vực.

"Nhỏ nào vậy Ngân, nghe giọng thấy ghét vậy?"

Hải Ngân nghe vậy ngượng ngùng nói.

"Bạn em, nhỏ này khó tính lắm!"

"Chứ không phải ai đó ngồi đó nói chuyện với trai để tao ngồi mình hả, mẹ nó. Đi uống nước cũng bị rải cơm chó!"

Mộc Nam nghe vậy thì trở nên hứng thú, nên khịa.

"Phải rồi, tính nết như vậy sao có bồ được, thằng nào mù mới quen."

"Tôi chưa nói ông là hay rồi, ông còn ở đó nói móc ai. Ai làm gì? Ai chọc gì ông???"

Mễ Lạc tuôn một tràng khiến cho Hải Ngân và Mộc Nam ngơ ngác, thế là anh đòi về quê để gặp mặt Mễ Lạc để xử lý.

"Đợi đó đi, nữa tôi về sẽ tìm cô tính sổ sau!"

"Xí, bà đây thách!"

….

Không ngờ một tuần sau, Mộc Nam trở về vừa gặp mặt đã si mê cô luôn, thậm chí vì một câu nói cô thích ăn socola mà chạy đi tìm để gửi về tặng.

"Lạc Lạc, nhận được kẹo chưa??? Anh không biết em ăn loại nào nên mua 4_5 loại khác nhau cho em!"

Hải Ngân ở bên cạnh thấy vậy thì vẻ mặt trở nên ngưỡng mộ, nó bĩu môi.

"Ai được tặng socola đâu mà biết, haiz đúng là bạn bè chơi lâu không được tặng gì. Còn gặp mày mới được một lần mà vậy đó."

Lúc đó Mễ Lạc chỉ cảm thấy Hải Ngân chỉ đang trêu đùa, thậm chí cô còn đưa socola cho nó ăn cùng. Vì ở độ tuổi mới lớn, Mễ Lạc vốn dĩ không hiểu những chuyện yêu đương, càng không hiểu được người khác thầm có ý với mình.

Trở về thực tại, Hải Ngân cùng Mễ Lạc đứng ở đầu đường để đợi, vì Mộc Nam đi grab chỉ để địa chỉ ở đây. Khoảng 10p sau, cuối cùng Mộc Nam cũng đến nơi, nhìn thấy Mễ Lạc ăn mặc đơn giản như vậy thì cười tươi. Hoàn toàn phớt lờ Hải Ngân đang đứng bên cạnh.

"Mễ Lạc xinh quá, nhất là hai cái má phúng phính này….."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!