Bước vào căn nhà vẫn còn vải tang treo trên tường, lần thứ hai đối mặt với người phụ nữ đã đưa cô đến sân bay, con gái nuôi của bác sĩ Giang, Hạ Nhiên lại có chút không dám đối diện với cô.
Trong lòng cô ân hận chột dạ cỡ nào...! Dù người chết không phải do cô giết, nhưng có khác nào cô đã khiến ông chết uất ức như vậy đâu...
Giang Tuyền lại không giống Hạ Nhiên, cô mời Hạ Nhiên vào, tự tay thắp thang rồi đưa cho Hạ Nhiên và Ricard.
Người đến viếng là khách.
Chưa nói Giang Tuyền không có cảm thấy cô là làm bộ, chỉ dựa vào sự quan tâm của cha cô với Hạ Nhiên, còn có sự bi thương không hề là giả của Hạ Nhiên, cô đã không thể có hành động đuổi người đi.
Hơn nữa, Hạ Nhiên xuất hiện cũng khiến Giang Tuyền phần nào nhẹ nhỏm.
"Xin lỗi chị..."
Hạ Nhiên cái gì cũng không nói được, cuối cùng chỉ biết cúi đầu nói câu này.
Giang Tuyền lắc đầu: "Ba sẽ không hối hận vì những gì ông ấy đã làm.
Cô cũng không nên vì người đã mất mà dồn bản thân vào ngỏ cụt.
Đừng phụ sự kỳ vọng của họ đối với cô, tự bản thân cô hiểu rõ, nhớ kỹ là được."
Hạ Nhiên ngẩng không dậy nổi đầu, hốc mắt đỏ bừng, tay cầm ba nén nhang cũng run rẩy, không dám nhìn người trong ảnh vẫn luôn hiền từ đối với cô.
"Thật ra cô xuất hiện lúc này lại khiến tôi an lòng.
Ba có để lại cho cô một thứ, đang được gửi trong két bảo hiểm nhà nước.
Giao nó đến tay cô rồi, tôi cũng hoàn thành ý nguyện của ba."
Giang Tuyền mỉm cười với cô.
"Lỡ như..."
Hạ Nhiên lại có phần không chấp nhận được Giang Tuyền buông xuôi, không tính toán như vậy, cô gấp gáp hô lên.
Thế nhưng cô lại không nói nên lời, nghẹn nữa ngày mới mở miệng được: "Lỡ như bác sĩ là vì em mà..."
"Tôi biết."
Giang Tuyền ngắt lời cô.
Hạ Nhiên hoảng loạn nhìn Giang Tuyền.
"Tôi biết, cô thoát không khỏi liên quan."
Giang Tuyền lại cười: "Nhưng làm là do ba quyết định, tôi biết cô cũng không muốn liên lụy ông ấy.
Nhưng cô cũng như tôi, không thể khuyên được ông ấy.
Hiện tại người cũng mất rồi...! Người chết là hết, người ở lại có dễ chịu gì đâu."
"Ba cả đời không lập gia đình, tôi là được ba nhặt về, tôi cũng phần nào hiểu được chấp nhất của ông ấy.
Ông ấy không trách cô, còn xem cô như con gái.
Tôi sao có thể trách cô."
Giang Tuyền thật sự không trách Hạ Nhiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!