Ta mang theo toàn bộ ngân phiếu, lập tức đi thẳng đến tiệm môi giới.
Ở phía Đông Thành, ta thuê hai gian cửa hàng.
Tại Nam Thành và Bắc Thành, mỗi nơi ta mua một gian.
Ta đến nha hành mua ba gia đình, tổng cộng mười một người, sau đó suy nghĩ một chút liền mua thêm ba tiểu tư.
Tiểu tư sẽ phụ trách chạy việc, vận chuyển hàng hóa, còn ai biết chữ, biết tính toán sổ sách sẽ được giữ lại làm chưởng quầy trong cửa hàng.
Khi trở về Hầu phủ, ta mệt đến mức lưng cũng thẳng không nổi.
Phó di nương sai người đến gọi ta qua hỏi chuyện.
Ta giả vờ như không nghe thấy, không đi.
Ta cứ tưởng hôm nay có thể được yên tĩnh một chút, nào ngờ Phó di nương lại tự mình tìm đến.
Vừa vào cửa, bà ta không nói một lời liền vung tay tát ta mấy cái.
Những lời lẽ thô tục, độc địa cứ thế tuôn ra từ miệng bà ta.
"Ngươi nghĩ con trai ngươi theo Hầu phu nhân là có thể sống lâu sao? Con trai bà ta là một kẻ bạc mệnh, con trai ngươi cũng sẽ yểu mạng như vậy thôi!"
Mắng ta, nguyền rủa ta, ta có thể nhẫn.
Nhưng nguyền rủa con ta, thì không thể.
Ta lập tức lao tới, đẩy mạnh bà ta ngã lăn xuống đất.
"A!"
Bà ta hét lên thất thanh, lập tức ra lệnh cho ma ma và nha hoàn bên cạnh khống chế ta để đánh đập.
Nha hoàn trong viện ta cũng xông lên kéo bọn họ ra, cảnh tượng nhất thời hỗn loạn vô cùng.
Không ai biết Lâm ma ma đã đứng đó từ bao giờ, cũng không rõ bà ta đã nghe được bao nhiêu.
Phó di nương bị cấm túc.
Mẫn Nghênh Hà không đến tìm ta gây chuyện.
Hầu phu nhân cũng không gọi ta qua hỏi han.
Lâm ma ma chỉ mang đến một lời nhắn:
"Ngươi có thể đến thăm đứa trẻ bất cứ lúc nào, nhưng không thể bế nó đi."
Ta nghĩ, điều ta có thể làm, chính là dốc hết sức mà kiếm tiền.
Bám chặt lấy mọi cơ hội có thể để kiếm tiền.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã năm năm.
Đã có quá nhiều chuyện xảy ra.
Tiểu Phó thị lần lượt sinh ba đứa con gái.
Mẫn Nghênh Hà lại nạp thêm hai người thiếp, mỗi người sinh được một con trai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!