Đích tỷ ra ngoài lễ Phật trở về, liền khóc lóc ầm ĩ, thậm chí còn dọa treo cổ, nhất quyết không chịu gả cho vị hôn phu do tổ phụ định sẵn – thứ trưởng thử của phủ Dũng Nghị Hầu
- Mẫn Nghênh Hà.
Dù bị phạt quỳ trong từ đường, nàng vẫn một mực kêu gào rằng phải lấy chân ái.
Nếu không được như ý, nàng thà đ.â. m đầu c.h.ế. t trước mặt liệt tổ liệt tông.
Đích mẫu gọi ta đến, dáng vẻ như đang ban ân, bảo ta thay đích tỷ xuất giá vào phủ Dũng Nghị Hầu.
Ta kinh ngạc vô cùng.
"Bộ sính lễ của hầu phủ, ta sẽ giao hết cho con, còn chuẩn bị thêm một phần hồi môn riêng. Di nương của con ở trong phủ, ta tuyệt đối không làm khó. Đệ đệ của con cũng có thể vào tông tộc đọc sách."
Đích mẫu ban cho quá nhiều lợi ích, ta không có lý do gì để từ chối.
Ngẫm nghĩ một lát, ta quỳ xuống đáp: "Toàn bộ xin nghe mẫu thân làm chủ."
Dù không phải Mẫn Nghênh Hà, hôn sự của ta cũng chẳng đến lượt ta định đoạt.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
So với việc bị đích mẫu tùy tiện gả cho một lão già làm kế thất, hoặc tệ hơn là bị đưa vào phủ quyền quý làm thiếp, thì được gả vào một gia tộc được tổ phụ chọn lựa, chắc chắn không phải là lựa chọn tệ.
Hôn sự mà đích tỷ khinh thường, đối với ta lại là đại hỷ từ trên trời rơi xuống.
Còn về phu quân…
Hắn có chí tiến thủ, có bản lĩnh, đó chính là phúc khí của ta.
Nếu hắn tầm thường vô năng, ta e rằng ngày tháng sau này sẽ vất vả đôi chút.
Ngày sính lễ được đưa tới, ta lần đầu gặp Mẫn Nghênh Hà.
So với tưởng tượng của ta, hắn còn anh tuấn phong lưu hơn, lời nói không hề tầm thường, cử chỉ nho nhã, ngôn từ có hàm ý sâu xa.
Ta không rõ hắn có hay biết rằng thê tử của mình đã bị đổi hay chưa.
Ngược lại, đích tỷ lại lên tiếng với ta: "Muội có muốn gặp hắn một lần không?"
Ta lặng thinh.
Nàng lại nói tiếp: "Nếu muội muốn gặp, ta sẽ sắp xếp."
Nàng căn bản không phải đang hỏi ý ta, mà là đã quyết định sẵn, trực tiếp mời người đến.
Ánh mắt Mẫn Nghênh Hà khi nhìn đích tỷ, khiến ta đoán chắc rằng hắn đã biết rõ ai mới là vị hôn thê ban đầu của mình.
Còn ta, chẳng qua là vận may tốt, nhặt được món hời lớn.
Hắn quay sang nhìn ta.
Ta kiềm chế nỗi bất an trong lòng, khẽ mỉm cười, cố gắng tỏ ra đoan trang, đúng mực.
"Tam cô nương."
Thì ra hắn đã biết chuyện ta thay tỷ tỷ xuất giá.
Ta vô cùng thắc mắc, hắn làm sao biết được?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!