Chương 6: Bóng đè (6)

"Qua đây, thử nói suy nghĩ của em về vụ án này xem."

"Khóa cửa không có dấu vết cạy phá, hàng xóm cũng không nghe được âm thanh nào kỳ lạ, khả năng người quen lẻn vào gây án rất lớn."

"Ừ, nói gì mới mẻ hơn đi."

Tạ Lam Sơn thả tấm ảnh chụp chung vào túi đựng vật chứng, anh giao cho Đinh Ly rồi xoay người đi tới trước giá sách của Tùng Dĩnh.

Sách được nhét kín, phần lớn đều là tiểu thuyết và truyện tranh, ngoài ra còn có sách chuyên ngành thiết kế.

"Đây là khu dân cư hạng sang, camera lắp kín khắp nơi, rất khó để hung thủ không để lại dấu vết sau khi gây án."

Đinh Ly không có nhiều kiến thức điều tra hình sự nhưng vẫn có thường thức,

"Loại dữ liệu từ camera giám sát này thường được tải lên cloud, ổ cứng bị hủy trong phòng điều khiển giám sát sẽ không ảnh hưởng đến dữ liệu trên máy chủ, chỉ cần tới nhà cung cấp máy chủ để trích xuất video giám sát thì hẳn là sẽ tìm được hung thủ sớm thôi."

"Thứ đội ngũ cảnh sát thiếu chính là người mới lạc quan như em đó." Tạ Lam Sơn cười cười xem nhẹ, ánh mắt lại tiếp tục lướt qua từng hàng sách, anh mơ hồ cảm thấy hiện trường án mạng đã được xác định quá nhanh, vụ án này là một miếng xương cực kỳ khó nuốt, có hay không có camera giám sát cũng như vậy.

"A Lam, cậu nói xem có xui xẻo hay không chứ?!"

Tổ trưởng tổ trọng án Đào có giọng nói oang oang, hành động quyết liệt như sấm rền gió cuốn, người vẫn còn ở ngoài mà tiếng đã truyền tới tai.

Tạ Lam Sơn không nhìn giá sách của Tùng Dĩnh nữa, anh quay đầu nhìn Đào Long Dược vừa bước vào.

"Đêm qua dữ liệu còn chưa kịp tải lên và sao lưu thì phòng giám sát đã cháy rồi." Ánh mắt Đào Long Dược và Tạ Lam Sơn va vào nhau, hắn hậm hực nói tiếp,

"Giờ đang tìm kỹ thuật viên khôi phục, chẳng biết có thể trích xuất nội dung ra được hay không nữa."

"Dạng máy chủ này bình thường đều sao lưu mỗi hai mươi tư hoặc bốn mươi tám giờ." Tạ Lam Sơn bình thản nói,

"Tôi cũng đoán là sẽ như vậy rồi."

Đào Long Dược nói: "Hỏi bảo vệ trực đêm qua thì khai là dạo này thường xuyên thấy một người phụ nữ đi loanh quanh gần khu biệt thự, mặt đã bị khăn lụa che kín nên không thấy rõ, nhưng nhìn quần áo trang phục thì có vẻ là người giàu, không giống dạng kẻ ác cùng đường bí lối, vậy nên bảo vệ cũng không để ý mấy.

Khoảng hơn hai giờ đêm qua, anh ta nghe thấy âm thanh lạ nên mới ra ngoài xem sao, quay đầu lại thì đã thấy phòng giám sát bốc cháy rồi.

Ngọn lửa được dập tắt nhanh chóng, anh ta còn cho là do chập điện, đến khi nghe nói có vụ thảm sát xảy ra thì mới nhận thấy có gì đó không ổn.Nói vậy thì người phụ nữ này chính là kẻ tình nghi?

"Đinh Ly nóng lòng muốn thể hiện, ra vẻ phân tích vụ án như đã quen việc lắm, cô nàng đặt câu hỏi,"Nhưng mà bảo vệ không thấy rõ mặt cô ta, đoạn phim theo dõi cũng chưa chắc đã khôi phục được, mò kim đáy bể như vậy thì phải làm sao mới có thể đào được người phụ nữ này ra?Cái này thì chắc cô em không biết.

"Đào Long Dược bỗng tỏ ra đắc ý một cách khó hiểu,"Tin mới nhất, một chuyên gia mô phỏng chân dung sắp tới cục chúng ta.Chuyên gia mô phỏng chân dung?

Nam hay nữ? Có đẹp trai không?

"Hai mắt Đinh Ly sáng bừng, mấy se -ri và phim điện ảnh của Mỹ đều có kịch bản như vậy, dàng nhân vật này cực kỳ giỏi, chỉ nói vài câu là đã phá được một vụ án lớn phức tạp rồi."Không có thông tin gì thêm, tôi cũng nghe ông già nói thôi. Không nghe rõ là họ Trần hay họ Thẩm, dù sao thì người nọ là một chuyên gia trong lĩnh vực phác họa tâm lý tội phạm và mô phỏng chân dung, đã từng giúp FBI phá rất nhiều vụ án hồi còn ở Mỹ.

"Đào Long Dược cố ý sỉ nhục Tạ Lam Sơn, hắn vỗ vai anh rồi nói,"Vậy nên tổ trọng án thiếu cậu thì chợ vẫn đông thôi, cậu cứ yên tâm làm cảnh sát giao thông đi nhé.Vớ vẩn. Trung Quốc và Hoa Kỳ còn đang chiến tranh thương mại, bớt đề cao người khác đi." Tạ Lam Sơn cực kỳ phản đối, phác họa chân dung tâm lý tội phạm, mô phỏng chân dung nghe thì cao siêu thần bí nhưng thực chất không hề được coi trọng ở Trung Quốc, cũng không được áp dụng thực tế nhiều trong điều tra hình sự.

Quay lại thấy Đinh Ly vẫn giữ vẻ mặt u mê khao khát, anh lại càng khó chịu,

"Nhóc con, thu cái bản mặt điên tình lại giùm, cái lão chuyên gia mô phỏng chân dung sang Mỹ rồi quay về này chắc cú không cao nổi mét bảy, mặt toàn nếp nhăn với đồi mồi, còn hói đầu nữa."

"Pháp y Tô sắp rút rồi."

Đào Long Dược gọi Tạ Lam Sơn xuống tầng với mình, hắn hỏi anh,

"Cậu có ý tưởng gì về vụ án này không?"

"Nói những gì cậu phát hiện được trước đi." Ba người tiến ra ngoài cửa, Tạ Lam Sơn đang dợm bước bỗng dừng lại, anh quay đầu nheo mắt nhìn giá sách của Tùng Dĩnh thêm lần nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!