Chương 34: Đấu trí (7)

Khi gặp một khúc cua dốc xuống, Tạ Lam Sơn chợt nhận ra phanh không ăn.

Vì nóng ruột nên Tạ Lam Sơn đã vít lên tận một trăm ba một trăm tư trên đường cao tốc có giới hạn tám mươi cây số trên giờ.

Cũng may đang không phải giờ cao điểm nên tình hình giao thông khá tốt, Tạ Lam Sơn thẩm chửi bản thân quá sơ suất, nhưng chẳng bao lâu sau anh đã bình tĩnh lại, thử về số và giảm tốc.

Tạ Lam Sơn ứng phó khá bình tĩnh, nhưng trong tình huống này thì phần nhiều là dựa vào vận may, đúng lúc này có hai chiếc xe xuất hiện trước mắt anh, một trái một phải chặn kín cả con đường vốn đang thông thoáng.

Một chiếc là xe khách cỡ lớn, một chiếc là siêu xe, có vẻ hai xe đang coi cầu vượt là đường đua, lúc thì song song lúc lại đuổi nhau sát nút, không hề kéo giãn khoảng cách.

Chủ của chiếc siêu xe thể thao là một đại gia ăn chơi khét tiếng của thành phố Hán Hải, vừa thấy có chiếc xe cũ nát cũng đang tiến lại gần mình bằng tốc độ cực cao, gã lập tức nảy sinh ý đồ chọc phá.

Gã đoán chừng chiếc xe tàn kia không dám tông vào đuôi con xe sang của mình nên cố ý bò ra trước mặt Tạ Lam Sơn, giảm tốc để chặn đường.

Xe Tạ Lam Sơn lúc này đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của anh, anh lập tức bật đèn khẩn cấp, cũng bấm còi inh ỏi nhắc nhở xe phía trước nhường đường.

Không ngờ tên ăn chơi kia lại vui tới mức đập đập lên vô

-lăng, vẫn tiếp tục ỡm à ỡm ờ chặn đường không tránh. Gã vươn tay ra khỏi cửa kính xe rồi giơ ngón giữa về phía Tạ Lam Sơn ở đằng sau.

Đ*t! Tạ Lam Sơn chửi thề, vung tay treo đèn cảnh sát lên nóc xe rồi hú còi.

Tài xế xe khách nhận ra tình hình không ổn thì nhích ra bên ngoài một chút, cố gắng nhường đường cho Tạ Lam Sơn, gã đại gia cũng cảm thấy sai sai nhưng bản thân lại luống ca luống cuống, càng chữa cháy thì mọi việc càng tồi tệ.

Trong chớp mắt, ba chiếc xe ngày càng gần nhau hơn, tình hình vô cùng nguy cấp, Tạ Lam Sơn không thể sang số giảm tốc được nữa nên dứt khoát giẫm chân ga đến tối đa, mạnh mẽ ép xe mình lao vào vành đai phân cách màu đỏ trắng, anh nâng bên trái của chiếc xe lên, đột ngột chen vào khoảng trống ở giữa xe và đường…

Miễn cưỡng tránh được va chạm nhưng thân xe vẫn bị cạ vào, xe nghiêng một bên suốt một đoạn đường, cả quãng đường trục bánh xe và sàn xe vẫn ma sát ken két, tia lửa bắn ra tứ tung.

Tạ Lam Sơn túa mồ hôi lạnh, suýt nữa thì anh đã bị hai chiếc xe kia ép nát như bánh thịt.

Cọ xát liên tục để giảm tốc độ xe nhưng một chiếc lốp của anh lại phát nổ, cũng may là chỉ nổ lốp sau, xe lắc lư tròng trành, cuối cùng cũng dần dần ổn định lại, càng chạy càng chậm dưới sự tập trung khống chế của Tạ Lam Sơn.

Đúng lúc này, Thẩm Lưu Phi gọi tới.

Hai người một thì lái xe bốn bánh, một thì lái phân khối lớn hai bánh, cả hai đều đeo tai nghe nói chuyện, khoảnh khắc nghe được giọng nói của người còn lại, bọn họ cùng thở phào nhẹ nhõm.

Thật may là anh/cậu không sao.

"Đồ ngu ngốc, nên nói là cậu quá bất cẩn hay là cậu quá cả tin đây." Thẩm Lưu Phi hiếm khi thể hiện cảm xúc, lúc trước dù Thái Sơn có sụp xuống trước mắt cũng không thay đổi sắc mặt, giờ đây giọng nói lại rét căm căm.

Thực ra cũng không thể đổ hết cho Tạ Lam Sơn bất cẩn, thủ đoạn phá hỏng phanh xe này quá tinh vi, vì trước khi dầu rỉ ra khiến áp suất giảm đột ngột thì phanh xe vẫn hoạt động rất bình thường.

"Chẳng phải là vì tôi yêu quý anh họ hay sao, quan tâm nên mới rối loạn." Trước đây chỉ có anh chửi người khác là ngu ngốc, sao có thể chịu được việc người khác chửi mình.

Vừa rồi giữ được một mạng nên giờ tâm trạng của Tạ Lam Sơn rất tốt, anh nhận hết mọi lời chê trách, sau đó chợt đổi giọng,

"Nhưng mà tôi đã ghi âm cuộc gọi của thằng khốn đó rồi."

"Tôi đã báo cảnh sát, Lý Duệ không thanh minh cũng không trốn tránh. Tôi nghĩ người này đã sụp đổ rồi, suy cho cùng cũng là giết nhầm người mình yêu nhất."

Về cơ bản thì vụ án đã kết thúc, có vẻ như Tạ Lam Sơn cũng đã an toàn, Thẩm Lưu Phi nói,

"Nếu bây giờ cảnh sát Tạ có di ngôn gì muốn truyền đạt, tôi sẽ nghe thật kỹ."

"Di ngôn thì không nhưng suy nghĩ thì có."

Tạ Lam Sơn nói không biết ngượng, được voi đòi tiên,

"Xe tôi tanh bành rồi, anh tới đón tôi đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!