Chương 42: Cạy cửa

Người phụ nữ đứng quầy lễ tân đã có tuổi đang quan sát kỹ Phoenix và Lộ Giai trước mặt. Ở Mexico, nhìn thấy một người đàn ông da trắng đẹp trai không phải chuyện lạ, nhìn thấy một phụ nữ gốc Hoa đi cùng cũng không lạ, nhưng khi thấy hai người này đứng gần gũi bên nhau lại có phần hiếm thấy.

Phụ nữ gốc Hoa ở đây thường kết hôn với đàn ông cùng dân tộc hoặc với một số đàn ông Mexico địa phương, nhưng người đàn ông da trắng này có những nét đặc trưng của người Do Thái, trông giống người Mỹ hơn. Tuy nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng đôi tình nhân này đến từ Mỹ để du lịch. "Yellow fever" rất phổ biến ở Mỹ, nên chuyện một người đàn ông da trắng hẹn hò với một phụ nữ châu Á là hoàn toàn có thể.

Cabo San Lucas ở điểm cực Nam của Baja California cũng là một trong những điểm du lịch nổi tiếng nhất ở Mexico, mà muốn đến đó, nơi này chắc chắn là một trạm dừng chân bắt buộc.

Nghĩ đến đây, người phụ nữ nhún vai và hỏi bằng tiếng Tây Ban Nha, "Tôi có thể giúp gì cho quý khách?"

Phoenix do dự một chút, nhìn qua Lộ Giai đang ngơ ngác vì không hiểu tiếng Tây Ban Nha, để tránh bị nghi ngờ, anh vẫn mở miệng, "Một phòng giường đôi, cảm ơn."

"Ồ, tất nhiên rồi! Nhân tiện, bạn gái của anh thật xinh đẹp!"

"Đúng rồi, trước khi ngủ nhớ khóa cửa, nếu có chuyện gì xảy ra, chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm."

Phoenix nhướng mày, có vẻ bất ngờ, "Được rồi, cảm ơn."

Lộ Giai ngẩng đầu nhìn người phụ nữ ở quầy lễ tân, rồi quay sang Phoenix, không thể nhịn được nữa mà hỏi, "Hai người vừa nói gì vậy?"

Phoenix nhìn người phụ nữ đang xử lý thủ tục, đồng thời cảnh giác quan sát xung quanh, trả lời, "Bà ấy bảo chúng ta nhớ khóa cửa trước khi ngủ."

Nghe anh nói vậy, phản ứng đầu tiên của Lộ Gia là nghi ngờ, nhiều lần bị lừa đã khiến cô hình thành thói quen "tốt đẹp" này. Nhưng khi cô quay đầu nhìn người phụ nữ ở quầy lễ tân, phát hiện bà ta dường như ngồi sau một tấm kính rất dày, cô lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn. Đó rõ ràng không phải là một tấm kính bình thường.

Trong lòng cô bắt đầu cảm thấy lo lắng, nhưng Lộ Giai vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, hít một hơi sâu, nhỏ giọng thì thầm với Phoenix, "Trong túi của tôi có thứ để chặn cửa… tôi không biết nói tiếng Anh gọi là gì, nhưng nó có thể hữu dụng."

Trong những trường hợp như thế này, Lộ Giai luôn có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Cô luôn mang theo dụng cụ chặn cửa mỗi khi đi du lịch. Sau khi đến Mỹ, cô chỉ dùng nó vào đêm đầu tiên, từ đó không có cơ hội sử dụng nữa. Thành thật mà nói, trong những chuyến đi trước đây của cô, ngoài Phoenix ra, Lộ Gia chưa từng gặp bất kỳ nguy hiểm nào liên quan đến việc này. Tất nhiên, cũng có thể là do cô ngủ quá say nên không nhận ra dụng cụ chặn cửa đã từng cứu mạng mình trong lúc cô ngủ.

Phoenix không nhịn được mím môi, có chút vui vẻ xoa đầu Lộ Giai, "Ừm…tôi nghĩ nó sẽ có ích."

Lộ Giai rất muốn đẩy tay Phoenix đang nghịch trên đầu cô ra, nhưng nghĩ đến việc sau này vẫn phải nhờ vào anh, cô đành nhẫn nhịn.

Dù sao thì, Lộ Giai chắc chắn không thể tự mình đến Đại sứ quán Trung Quốc ở Costa Rica!

Thủ tục lễ tân ở đây rất nhanh chóng, ít nhất là nhanh hơn rất nhiều so với những khách sạn chính quy mà Lộ Giai đã từng ở khi mới đến Mỹ. Phoenix giúp cô xách ba lô, sau đó cả hai đi theo số phòng trên thẻ vào cửa đến trước phòng.

Một tiếng "tít" vang lên.

Cánh cửa mở ra, bên trong sạch sẽ hơn dự đoán. So với nhà nghỉ mà Phoenix từng mang cô đến sau khi đánh ngất, dù là môi trường hay nhân viên lễ tân, nơi này khiến Lộ Giai có thiện cảm hơn nhiều.

Vừa bước vào phòng, Phoenix đã đóng cửa lại, đặt đồ xuống bàn, sau đó nhìn Lộ Giai, "Nếu em thấy không yên tâm, có thể dùng công cụ chặn cửa, có lẽ nó sẽ giúp chúng ta ngủ ngon hơn."

Lộ Giai cũng nghĩ vậy, cô mở ba lô của mình, nhanh chóng tìm thấy bộ dụng cụ sắt nhỏ được thiết kế tinh xảo. May quá… cô vẫn chưa vứt nó.

Vì đã sử dụng trước đây, nên lần này, Lộ Giai thành thạo cài dụng cụ chặn cửa vào khóa. Xong xuôi, cô vỗ tay, cũng cảm thấy yên tâm phần nào.

Nhưng ngay sau đó, khi phát hiện trong phòng chỉ có một chiếc giường, Lộ Giai bất lực quay lại nhìn Phoenix phía sau, "Chẳng lẽ ở đây không có phòng hai giường sao?"

Phoenix đang cúi đầu lục túi, nghe thấy câu hỏi của cô thì ngừng tay, khẽ thở dài, "Vậy em nghĩ một người đàn ông da trắng và một phụ nữ gốc Á ngủ phòng giường đôi khả nghi hơn, hay là phòng hai giường khả nghi hơn?"

Lộ Giai không còn gì để nói, dù sao ở đây cũng khá thoải mái, đặc biệt là Mexico có vẻ còn phóng khoáng hơn Mỹ. Một nam một nữ ngủ phòng hai giường thực sự có vẻ kỳ lạ.

Thật lòng mà nói, lúc này Lộ Giai đã gần như buông xuôi, "Thôi được…được rồi. Nhưng tôi vẫn phải nhắc anh, tôi có bạn…"

"—Bạn trai, tôi biết rồi, Lộ. Những gì xảy ra giữa chúng ta hoàn toàn là một sai lầm, đúng không?"

Lộ Giai biết mình không hề thờ ơ, chính vì sợ bản thân rơi vào một vực thẳm đáng sợ hơn nên cô mới nói vậy.

Vì vậy, cô rất vui khi Phoenix hiểu ý của mình, Lộ Giai liền mạnh mẽ gật đầu, "Đúng vậy… đúng vậy, anh hiểu là tốt rồi!"

Nhưng khi ánh mắt cô tập trung trở lại vào khuôn mặt Phoenix, Lộ Giai mới nhận ra ánh mắt anh vẫn điềm nhiên không chút dao động, hai tay anh khoanh trước ngực, lạnh lùng nhìn cô từ trên xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!