Chương 16: Em dâu bị đại ca cắm mất khống chế (ngựa gỗ H)

Hậu quả quá mức phóng túng là hôm sau lúc rời giường, Thẩm Viên bị sốt, hoa huy*t sưng đến mức hoa phùng cũng sắp không nhìn thấy. Cậu khóc sướt mướt ôm cánh tay Phương Quyết Minh, liên tiếp kêu đau.

Phương Quyết Minh xót cậu, lấy thuốc mỡ kiên nhẫn bôi lên hoa huy*t, lại xin nghỉ cho Thẩm Viên vài ngày, cũng thương cậu, chỉ ôm người xoa eo. Thẩm Viên tự biết mình đuối lý, ngại ầm ĩ tiếp, thành thật nằm trên người Phương Quyết Minh ngủ mấy ngày, dần dần hạ sốt, người cũng có tinh thần. Vừa có tinh thần cậu lại nghĩ lung tung, lại muốn thân thiết với Phương Quyết Minh, nhưng cậu da mặt mỏng nhát gan, lại an phận mấy ngày như vậy, kéo tay đại ca mặt đã đỏ, hoa huy*t dù ngứa cũng không thể không biết xấu hổ nói ra khỏi miệng.

Phương Quyết Minh sao có thể không nhìn ra tâm tư của Thẩm Viên được, chỉ là không nghĩ tới mấy ngày không chạm vào người này, em dâu lại trở nên ngượng ngùng. Rõ ràng quần đã bị d*m thủy làm ướt còn cắn môi không nói, chỉ mềm nhũn dán trong lòng mình cọ xát. Phương Quyết Minh muốn nghe Thẩm Viên chủ động mở miệng, cố ý làm bộ như không biết, làm đứa nhóc này gấp đến độ buổi tối lo lắng không yên bò lên người hắn.

Phương Quyết Minh giả bộ ngủ, nghe Thẩm Viên ủy khuất kề vào bên tai gọi "Đại ca", lòng hắn đầy mềm mại, ôm người hung hăng hôn một cái.

"Muốn không?" Phương Quyết Minh lột cái quần đã ướt sũng của em dâu.

Thẩm Viên nhẹ nhàng "Dạ" một tiếng, vùi vào người Phương Quyết Minh nhếch mông lên.

Phương Quyết Minh cúi đầu bật cười, ôm người đi ra ngoài phòng, đi chưa được mấy bước lại ngừng lại, đẩy cửa ra. Thẩm Viên hiếu kì nhìn thoáng qua, trong phòng trải thảm thật dày, chỉ chính giữa có một con ngựa gỗ nhỏ, vừa vặn đủ cho cậu cưỡi lên.

"Đi chơi đi." Phương Quyết Minh buông cậu xuống, "Cố ý làm theo yêu cầu cho em."

Thẩm Viên cắn môi đi qua, cậu vừa tới gần ngựa gỗ Phương Quyết Minh mở đèn điện. Chợt sáng đèn làm cậu hoảng hốt, sau khi thấy rõ dương v*t giả trên lưng ngựa, mặt cậu phừng đỏ.

Cái dương v*t giả kia không thể thô dài hơn tính khí của Phương Quyết Minh, mà cũng không nhỏ, nuốt vào nhất định là sẽ đâm đến cửa tử cung. Thẩm Viên bước hai bước chân đã mềm, hoa huy*t ướt nhẹp mấp máy, dòng nước ấm áp theo bắp đùi chảy xuống.

"Đại ca……" Thẩm Viên như cầu xin giúp đỡ nhìn Phương Quyết Minh.

"Đừng sợ." Phương Quyết Minh dỗ cậu, "Sẽ thoải mái."

Thẩm Viên không mặc quần, chỉ mặc áo sơ mi của đại ca. Cậu nhấc vạt áo lên run rẩy ngồi trên lưng ngựa, cũng không dám ngồi xuống ngay, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm cái dương v*t giả kia. Hai đầu gối cậu run run, hoa huy*t nóng ướt d*m thủy bốn phía, nuốt một khúc dương v*t giả nhỏ vào cũng căng thẳng đến mức hoa huy*t co rút nhanh, nhưng cũng sướng đến mức cả người run run. Cậu không chịu nổi lại ngồi xuống một chút, d*m thủy đậm sệt lập tức theo cán trượt xuống lưng ngựa.

Thẩm Viên càng nhìn càng cảm thấy mình rất dâm đãng, xấu hổ mặt đỏ bừng, mắt cũng có nước mắt, lại không tự chủ đong đưa lắc eo nuốt dương v*t giả càng sâu.

"Thẩm Viên." Phương Quyết Minh nhìn mà dục hỏa đốt người, đi đến sau em dâu đỡ eo cậu.

"Đại ca?" Thẩm Viên đang chơi vui vẻ, ngẩng đầu ngốc nghếch cười rộ lên.

Mắt Phương Quyết Minh thâm trầm, hắn nâng hai chân em dâu lên, dùng sức nhấn người cậu xuống lưng ngựa, phụt một tiếng Thẩm Viên nuốt dương cụ giả vào hoa huy*t ướt sũng.

Thẩm Viên hét ầm lên, sợ tới mức dùng hai tay ôm chặt đầu ngựa, ngón chân thích thú cuộn lên. Cậu thử nhếch mông thoát khỏi dương v*t giả lạnh lẽo, ngựa gỗ lại theo động tác của cậu lay động trước sau, dương v*t không hề có độ ấm cũng bởi vậy mà đâm vào cửa tử cung."Đại ca…… Đại ca!" Thẩm Viên thét chói tai liên tục, liều mạng lắc eo, lại chỉ là một lần lại một lần nuốt dương v*t giả xuống, một thoáng chốc lại mất đi sức lực toàn thân, nằm trên lưng ngựa theo lắc lư co rút, d*m thủy đậm sệt theo ngựa gỗ chậm rãi tràn xuống, "Đại ca…… Em……"

"Chơi sướng không?" Phương Quyết Minh ôm cậu, lại đặt cậu trên dương v*t giả.

Thẩm Viên vô tri vô giác lắc đầu: "Không…… không muốn……"

Phương Quyết Minh buông tay ra, Thẩm Viên ngã trên lưng ngựa, lại nuốt dương v*t giả kia vào. Phương Quyết Minh vỗ bờ mông d*m thủy bóng loáng của em dâu: "Không sướng à?"

"Không…… Không sướng như đại ca cắm……" Thẩm Viên ôm cổ ngựa gỗ khóc đến là thương tâm, "hoa huy*t muốn…… Muốn đại ca cắm……"

Phương Quyết Minh đứng sau ngựa gỗ ôm cậu, ấn cái nút ở thân ngựa. Thẩm Viên ban đầu vẫn chưa phản ứng, sau đó hô hấp bỗng nhiên dồn dập lên, liều mạng ưỡn eo ý đồ giãy giụa. Nhưng cậu bị Phương Quyết Minh ấn chặt trên lưng ngựa, vì thế cậu chỉ có thể ngẩng đầu lên rơi lệ, tính khí lại phun ra một luồng tinh dịch đậm sệt. Phương Quyết Minh thấy cậu bắn, lúc này mới ôm người lên.

Thì ra cái dương v*t kia dính đầy d*m thủy, còn đang chuyển động thật nhanh.

"Sướng không?" Phương Quyết Minh ôm em dâu đặt cậu về ngựa gỗ.

"Sướng…… rất sướng……" Thẩm Viên như điên rồi ôm ngựa gỗ thẳng lưng, đong đưa càng ngày càng nhanh, mông vểnh lên cao lại dùng lực ngồi xuống, không ngừng nuốt dương v*t đang chuyển động kia vào tiểu huyệt dâm đãng của mình, lại khàn giọng rên rỉ, hai vú tràn ra sữa bốn phía, "Cắm vào…… Cắm vào sâu quá……"

Phương Quyết Minh nhìn em dâu ngồi trên lưng ngựa chơi đến mất thần trí, rốt cuộc cởi quần áo, đứng sau Thẩm Viên, một tay nâng bầu vú cậu lên xoa nắn, một tay còn lại tìm được hoa hạch nhẵn nhụi xoa bóp.

Thẩm Viên cong người thẳng lưng thở dốc, nước mãnh liệt phun ra, tính khí cũng bắn tinh dịch ra.

"Muốn…… Muốn đại ca……" Thẩm Viên ngồi trên lưng ngựa khóc kêu, "Muốn…… Muốn đại ca cùng cắm……"

Phương Quyết Minh nghe vậy, lập tức ôm lấy em dâu, nâng hai chân cậu xoay người qua mặt đối mặt, lấy ngón tay qua loa mở rộng cúc huyệt ướt sũng, lại lần nữa nhấn người cậu lên lưng ngựa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!