"Anh họ ——"
Trì Yến vừa bước vào cửa đã bị làm cho giật mình, nhìn kỹ lại thì chợt mỉm cười: "Liễu Tiêu, lâu rồi không gặp."
Người ngồi trên sô pha mặc một bộ sườn xám được cắt may cẩn thận, trên vai khoác hờ một chiếc áo vest, dưới chân đi một đôi giày cao chót vót, giữa hai ngón tay thì kẹp một điếu thuốc, trang điểm tinh tế lại lộng lẫy trông như thể một quý cô của Bến Thượng Hải. Đúng là Liễu Tiêu, cô là em họ của Trì Yến có thể hô mưa gọi gió trong giới thời trang, tuổi còn trẻ nhưng người trong giới ai nấy cũng phải tôn trọng gọi một tiếng "chị Liễu".
Cô ngồi vắt chéo chân, hút một hơi thuốc rồi nở một nụ cười quyến rũ: "Anh họ vẫn đẹp trai như thế."
"Bớt ba hoa đi." Trì Yến đi vào, chào hỏi Đường Hồi đang ngồi trong phòng khách xong thì xách đồ ăn vào bếp tìm Liễu Như Nhân, "Cô hai à, cô ở trong giới thời trang nhìn thấy bao nhiêu người mẫu rồi, anh họ của cô vốn không đáng để vào mắt."
"Nói vớ vẩn!" Liễu Tiêu phỉ nhổ rồi đứng dậy, giày cao gót kin kít mấy tiếng di tắt tàn thuốc, "Nhìn thấy nhiều là thế nhưng cũng chưa thấy ai đẹp bằng anh."
Trì Yến cười lắc đầu, hoàn toàn không muốn tranh cãi vớ vẩn với cô. Cô em họ này từ nhỏ đã là một cô nhóc kỳ lạ khác người, cứ khóc lóc ầm ĩ không chịu mặc đồng phục như thể mặc những bộ quần áo kiểu dáng bình thường, may đo hàng loạt ấy vào sẽ khiến cô chết vậy. Tuổi tác của hai người không chênh nhau là bao, hồi nhỏ còn thường xuyên chơi với nhau nhưng sau này trưởng thành mỗi người đều bận rộn chuyện của riêng mình nên cũng hiếm khi gặp.
Liễu Như Nhân luôn đối xử với Liễu Tiêu như đối với con gái, Liễu Tiêu rất thích bà, có lẽ lần này cũng là tới thăm Liễu Như Nhân. Mọi người ăn xong một bữa cơm vui vẻ rồi lại ngồi quây quần nói chuyện về cuộc sống hàng ngày, Trì Yến đi vào bếp bổ trái cây, đến khi quay lại phòng khách thì đúng lúc nghe thấy Liễu Tiêu đang kể tội hắn: "…… Từ khi anh họ tìm được tình yêu là chẳng thấy người đâu nữa."
"Cô bớt nói xấu anh trước mặt mẹ anh đi." Trì Yến nhét một quả nho vào miệng cô, "Mỗi cuối tuần anh đều tới đây thăm mẹ."
Liễu Tiêu có tính cách khá tùy tiện, lúc trước khi biết Trì Yến ở bên Trang Chi Hồng thì quả thật không hề hoảng hốt mà thấy tò mò nhiều hơn. Cô và Trì Yến trêu chọc cợt nhả nhau vài câu rồi lại chuyển sang chủ đề khác để nói chuyện.
Trì Yến hỏi cô: "Công việc gần đây thế nào?"
Liễu Tiêu cau mày: "Em đang lo đây. Tháng này em phụ trách trang trong của tạp chí mà đến giờ phần trang phục vẫn chưa có ảnh gì."
"Trang phục của các cô đều là đặt may riêng à?" Trì Yến cắn một miếng lê, "Hay là mua?"
"Có hàng đặt may nhưng phần đa là BST mùa mới của các hãng cao cấp." Liễu Tiêu chớp chớp mắt, cười nói với vẻ mờ ám, "Thế nào, thấy hứng thú à anh họ?"
Trì Yến cười cười không nói gì.
Vốn dĩ Liễu Tiêu chỉ nói đùa nhưng không ngờ lại đoán đúng. Cô mở trừng hai mắt nhưng vì đang ở trước mặt Đường Hồi và Liễu Như Nhân không tiện nói gì nên đành phải nuốt xuống. Đợi đến khi hai người rời khỏi nhà Liễu Như Nhân, vừa bước xuống tầng Liễu Tiêu đã không nhịn được nữa: "Anh họ, anh có hứng thú thật à? Có đam mê này từ lúc nào thế?"
"Đam mê thì không." Trì Yến thoải mái giải thích, "Chỉ là…… muốn thử chút kích thích." Hắn liếc mắt nhìn Liễu Tiêu rồi cười với vẻ hơi đắc ý, "Thôi, có nói với cái người không có đối tượng cố định như cô thì cô cũng chẳng hiểu."
"Xí!" Liễu Tiêu phát cáu lườm hắn một cái nhưng vẫn giúp đỡ cho ý kiến, "Nếu anh muốn thì em lấy giúp anh, chọn được kiểu dáng xong thì có thể sửa lại theo size của anh."
"Được." Trì Yến vỗ vai cô, "Cảm ơn."
Trì Yến là kiểu không chịu ở yên, mấy năm nay mối quan hệ với Trang Chi Hồng đã trở nên ổn định, đời sống tình dục quả thật không còn quá mãnh liệt. Hai người đều vô cùng bận rộn, chỉ cần có một người đi công tác thì thường sẽ không gặp nhau hơn nửa tháng, hoặc là sau khi làm việc ngoài giờ xong rồi lê cơ thể mệt mỏi về nhà thì dường như cũng chẳng còn mấy sức lực để nghĩ đến vấn đề kia.
Trì Yến nghĩ đi nghĩ lại thì cảm thấy tự mình chủ động tìm chút kích thích vẫn hơn, dù sao sự hòa hợp trong sinh hoạt tình dục cũng thường ảnh hưởng đến sự hòa hợp trong tình cảm, cuộc sống ngày qua ngày cứ nhạt nhẽo như nước lã thì cũng thật nhàm chán.
Hắn không nói với Trang Chi Hồng mà trực tiếp tìm Liễu Tiêu đặt một bộ trang phục. Liễu Tiêu cũng coi như hết lòng hết dạ, sau khi có được kích cỡ của hắn thì đi tìm thợ sửa lại một chút, bấy giờ mới đưa cho hắn. Khi Trì Yến nhận được đến tay thì thật ra có hơi giật mình, bộ trang phục này gợi cảm hơn so với hắn tưởng tượng, cũng không biết là liệu Trang Chi Hồng có cảm thấy hắn chơi quá trớn hay không. Nhưng bất kể thế nào đồ cũng đã lấy rồi, nếu bỏ kế hoạch thì còn ra gì nữa.
Vậy nên buổi tối trước khi đến giờ tan tầm Trì Yến đã chuồn trước, về nhà thay quần áo chờ Trang Chi Hồng.
Trang Chi Hồng cũng nhận thấy gần đây Trì Yến lén giấu ông làm gì đó nhưng cũng không quá chú ý. Ông biết Trì Yến cần không gian riêng tư, vốn dĩ hai người đã cách nhau khá nhiều tuổi, nếu quản quá chặt thì sẽ dễ khiến đối phương thấy phiền. Bởi vậy khi về đến nhà Trang Chi Hồng hoàn toàn không hề chuẩn bị tâm lý, lúc nhìn thấy Trì Yến thì phải mất một lúc lâu không nói thành lời.
Nếu nói đó là váy thì chi bằng nói là hai miếng vải đáp vào nhau. Vạt trước chỉ vừa đến ngang ngực còn phía sau lưng thì chỉ có hai sợi dây mảnh thắt lại ở eo, để lộ toàn bộ phần lưng. Làn váy rất dài nhưng phía trước và phía sau lại không phải một tổng thể, có thể nhìn thấy từ bắp đùi đến mắt cá chân giống một bộ sườn xám xẻ đến hông. Da của Trì Yến rất trắng, mặc bộ váy dài đen trông càng có vẻ trắng hơn, đôi chân thon dài phơi bày một cách tùy tiện bước đi không mấy thành thạo trên đôi giày cao gót. Hắn chẳng hề có vẻ ngượng ngùng, trên đầu là mái tóc giả gợn sóng, trên môi thoa một lớp son màu đỏ thẫm, khi cười lên trông thật giống như một cô gái xinh đẹp: "Ba, có thích không?"
"Thích." Trang Chi Hồng treo chiếc cà vạt vừa cởi ra lên giá, hai mắt thì nhìn Trì Yến chăm chú không rời, "Lại đây."
Trì Yến bước đi hơi loạng choạng, Trang Chi Hồng không đưa tay ra đỡ mà chỉ ngồi xuống sô pha, chờ hắn đi tới. Giày cao gót khi bước đi trên sàn nhà tạo ra những tiếng cộp cộp, Trì Yến cúi người xuống ngồi trên đùi Trang Chi Hồng, ôm cổ ông cười: "Cứng không?"
"Em không mặc như thế này tôi cũng có thể cứng." Trang Chi Hồng quệt ngón tay qua bờ môi hắn, trên đầu ngón tay dính chút sắc đỏ, "Bé cưng xinh đẹp."
"Cứng thì chơi con đi." Trì Yến trượt tay xuống dưới nắm lấy phần háng của ông rồi thì thầm, "Nếu còn không ăn dương vật lớn của ba thì con sẽ chết đói mất."
Trang Chi Hồng mỉm cười, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn. Ông ôm Trì Yến hôn một lát rồi vỗ lên mông hắn bảo hắn đứng dậy: "Qua bên kia đứng cho vững."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!