Chương 31: Ngoại truyện 1: Cảnh trong mơ

Cảnh báo: ABO, sinh tử, sản nhũ, thụ có ngực.

"Đây là cái gì?!"

Trì Yến trợn mắt cầm quyển sách lên, hỏi to tiếng: "Mẹ, mẹ đang xem cái gì thế này?"

"Cái gì là cái gì!" Liễu Như Nhân giơ tay giật quyển sách kia lại, hoàn toàn không chút xấu hổ mà còn hỏi vặn lại, "Yến Yến, sao con lại tự tiện xem đồ của mẹ?"

"Mẹ để trên sô pha nên con mới cầm lên xem thử." Trì Yến dở khóc dở cười, "Mẹ làm gì thế? Toàn mấy thứ ba lăng nhăng."

"Con ít tuổi hơn Trang Chi Hồng nhiều, mẹ chẳng qua chỉ là quan tâm nên muốn xem mấy quyển sách để tăng thêm hiểu biết thôi." Liễu Như Nhân nói dõng dạc, "Đây không phải là ba lăng nhăng, thanh niên như con sao lại có suy nghĩ cổ hủ vậy? Cô Vương của con đưa cho mẹ để giải trí đấy, cái này gọi là ABO, một loại giả thiết, con không hiểu đâu."

"Mẹ đúng thật là…" Trì Yến cười lắc đầu, "Thôi, con cũng không quản được mẹ."

Quyển sách kia đặt tại một góc sô pha, ở giữa còn kẹp một thẻ đánh dấu trang. Trì Yến ăn cơm xong thì tiện tay cầm lên xem, không ngờ bên trong toàn là thuật ngữ mà hắn không thể hiểu được, quả thật là một thế giới kỳ quái. Không phải hắn không biết có những cô bé thích xem các loại tiểu thuyết tương tự, nhưng tận mắt nhìn thấy thì vẫn là lần đầu tiên, nhớ lại đoạn văn mà mình vừa đọc khi nãy, hắn cảm thấy hơi xấu hổ.

Đến buổi tối Trì Yến kể lại chuyện này cho Trang Chi Hồng nghe, Trang Chi Hồng cũng bị chọc cho bật cười, vừa cởi quần áo vừa nói: "Mẹ em thật đáng yêu."

"Tất nhiên," Trì Yến lại bắt đầu đắc ý, cười hì hì tự khoe khoang, "Con được di truyền toàn bộ."

"Đúng thật." Trang Chi Hồng cài nút áo ngủ cuối cùng, đứng bên giường cúi người hôn hắn, "Em được di truyền hai trăm phần trăm."

Ngày mai Trì Yến phải đi công tác, hắn làm ầm ĩ muốn lên giường với Trang Chi Hồng nhưng Trang Chi Hồng không đồng ý. Hắn sử dụng tất cả kỹ năng mình có để quyến rũ người đàn ông nhưng lần này đối phương rất kiên quyết, rõ ràng đã cứng vô cùng nhưng vẫn không chịu chạm vào hắn: "Nghỉ ngơi sớm một chút, chuyến bay dài hơn bốn tiếng, người khổ sẽ là em."

Trì Yến chán nản đẩy tay ông ra, kéo chăn rồi xoay người, nói rầu rĩ: "Vậy ba đừng ôm con."

Quả thật Trang Chi Hồng muốn cho hắn ngủ một giấc thật ngon, thấy hắn giận dỗi cũng không chiều theo, chỉ nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên gáy hắn: "Ngủ ngon."

Bình thường hai người luôn ôm nhau ngủ, Trì Yến đã quen nằm trong vòng tay người ta, đột nhiên biến thành chỉ có một mình nên có phần khó ngủ. Hắn trằn trọc trong chốc lát, đợi đến khi hơi thở của Trang Chi Hồng trở nên đều đặn thì hắn mới thấy hơi buồn ngủ, rồi mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

Hắn nằm mơ.

Mở đầu của giấc mơ là một mảng trần nhà trắng tinh và mùi thuốc khử trùng nồng nặc. Hắn nằm ngửa trên giường, áo bị kéo lên cao để lộ bụng, bên cạnh có một nữ bác sĩ trẻ tuổi đang cầm dụng cụ trượt tới trượt lui trên người hắn.

Đột nhiên, gương mặt nghiêm túc của nữ bác sĩ giãn ra, khóe môi nhếch lên rồi quay đầu nói với hắn: "Anh Trì, quả thật anh đã mang thai hơn một tháng, chúc mừng."

Trì Yến ngớ ra chớp mắt một cái, rồi hỏi lại: "… Mang thai?"

"Đúng vậy." Bác sĩ kéo áo lại giúp hắn rồi nghiêng đầu gọi to về phía ngoài cửa, "Người nhà vào đi!"

Trang Chi Hồng đi vào, mắt nhìn Trì Yến rồi đưa tay về phía hắn, nói nhẹ nhàng: "Còn buồn nôn không?"

"Buồn nôn?" Trì Yến vẫn còn đang ngẩn người nhưng vừa nghe thấy Trang Chi Hồng nói thế thì lập tức cảm thấy một cơn buồn nôn trào lên, sắc mặt thoáng chốc thay đổi, vội vàng nhào tới cái bồn bên cạnh nôn ọe. Trang Chi Hồng lại gần vỗ lưng cho hắn, sau khi vỗ xong thì ôm ghì hắn vào trong lòng, cho dù đã cố gắng kìm nén nhưng vẫn có thể nhận ra chút run rẩy trong giọng nói: "Tiểu Trì, chúng ta có con rồi."

"Tôi rất vui," Trang Chi Hồng hôn lên trán hắn hết cái này đến cái khác, "Thật sự rất vui."

Trên đường về nhà Trì Yến mới chậm chạp hiểu ra, mình là một Omega, giống như tất cả các Omega có được tình yêu, sau khi bị đánh dấu thì hắn có đứa con của mình.

Để vượt qua thời kỳ mang thai là điều không dễ dàng.

Trong mấy tháng đầu hiện tượng nôn nghén rất nghiêm trọng, nhìn thấy thứ gì cũng không muốn ăn, ngoại trừ bụng to lên thì những nơi khác đều gầy đi. Trang Chi Hồng đổi sang nấu các loại món ăn thanh đạm cho hắn, mỗi lần nhìn thấy bộ dạng hắn ôm bồn nôn ọe thì đều đau lòng đến khó thở, nhưng lại chỉ biết im lặng vỗ lưng giúp hắn rồi ôm cơ thể gầy gò của hắn vào lòng.

Mấy tháng tiếp theo thì không còn buồn nôn nữa, rốt cuộc Trì Yến cũng ăn ngon miệng trở lại, trông bộ dạng như muốn bù đắp tất cả mọi uất ức đã phải chịu đựng trong những tháng vừa qua. Sau một tháng ăn uống xả láng, khuôn mặt hắn dần trở nên tròn hơn, cơ thể cũng có thêm thịt, sờ vào có cảm giác rất mềm mại. Chỉ là bụng phồng lên rất to, di chuyển vô cùng bất tiện, đứng lâu sẽ cảm thấy đau lưng, cuộc sống hàng ngày hoàn toàn dựa vào sự chăm sóc của Trang Chi Hồng.

Trì Yến cảm thấy Trang Chi Hồng bận rộn công việc còn phải phân tâm thu xếp cho hắn thì quá mệt mỏi nên muốn thuê người chăm sóc. Trang Chi Hồng từ chối thẳng thừng, ngồi xuống trước mặt hắn rồi cẩn thận áp mặt tới, hứa hẹn: "Tôi có thể chăm sóc tốt cho em và con."

Trì Yến đành phải thôi.

Con người hắn bình thường luôn không chịu ngồi yên, trong thời gian mang thai lại phải hạn chế đủ các loại, gần như không thể ra khỏi cửa, phạm vi hoạt động cũng chỉ trong khu dân cư, từ sáng tới tối chỉ biết ra ngoài tản bộ. Cuối cùng Trì Yến thật sự không chịu nổi nữa, năn nỉ Trang Chi Hồng ôm hắn một lần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!