Dư Trừ trở về ký túc xá cởi quần áo bẩn ra, ngửi thấy mùi cà phê trên áo khoác, liền cẩn thận thay quần áo.
Cô cảm thấy mùi thơm thoang thoảng của cà phê vẫn còn vương trên tóc nên cũng gội đầu lại.
Uống xong thuốc hôm nay, Dư Trừ súc miệng, chuẩn bị thay giày đi ra ngoài.
"Khả Khả, tớ ra ngoài đây."
An Khả tháo tai nghe ra: "Cậu đi ăn tối hay ra hiệu thuốc mua thuốc vậy? Để tớ đi cùng cậu."
Dư Trừ lắc đầu: "Tớ không định ăn, ăn một miếng bánh mì là đủ rồi, hôm nay tớ có hẹn, tớ đi đây."
An Khả: "Cậu đi gặp ai vậy, vị Trình đại giáo sư kia á? Đừng đi, tay cậu còn đau mà."
Dư Trừ nói không sao: "Tớ muốn gặp chị ấy."
An Khả buông tay: "Được rồi, tùy cậu đấy."
Dư Trừ đến dưới nhà Trình Khuynh sớm hơn nửa tiếng, có vẻ như còn quá sớm để đi thẳng lên nên cô đành đứng ở tầng dưới, đi vòng quanh hai lần.
Không ngờ trời lại mưa, may thay cô mang theo ô nhưng gió quá mạnh khiến cô rùng cả mình giậm giậm chân.
Lúc 7h15, cô bước vào thang máy, gõ cửa.
Trình Khuynh mặc bộ đồ ở nhà màu xanh đậu, mái tóc đen dài được buộc bằng một chiếc buộc tóc màu trắng trơn, trên cổ đeo chiếc kính mắt xích bạc, câu đầu tiên cô ấy nói khi gặp mặt là: "Em ăn tối chưa? "
Dư Trừ gật đầu: "Dạ ăn rồi."
Trình Khuynh dẫn cô vào: "Tôi lại quên mua dép mới rồi, em lại mang dép của tôi đi vậy."
Cũng như lần trước, cô ấy vào trước rót nước cho cô.
Dư Trừ tìm lời để nói, "À... Chị vừa xuống máy bay về nhà phải không ạ?"
Trình Khuynh: "Ừm, tôi vừa ngủ một giấc, tỉnh dậy vừa lúc nhìn thấy tin nhắn của em."
Dư Trừ nhận lấy cốc nước: "Em cám ơn... Vừa rồi chị đang làm gì vậy?"
"Xem phim giết thời gian thôi," Trình Khuynh chỉ vào căn phòng nhỏ, "Có máy chiếu và màn hình, em có muốn vào xem cùng không?"
"À! Dạ xem."
Dư Trừ theo vào, hóa ra cô ấy đang xem "The Shawshank Redemption"*, cô từng đọc nguyên tác trước đó, rất thích câu chuyện này.
*Nhà tù Shawshank là bộ phim có điểm IMDb cao nhất thế giới: 9,3/10. Đây là một bộ phim hay, đáng xem, có những đoạn hài rất dí dỏm nhưng cũng có nhiều đoạn bi rất nhân văn.
Trình Khuynh hỏi: "Em có muốn xem lại từ đầu không?"
Dư Trừ vội nói: "Không cần không cần, em cũng biết đại khái cốt truyện rồi, chị cứ bấm xem tiếp đi."
Trình Khuynh nhướng mày: "Được thôi."
Khi họ xem xong nửa bộ phim còn lại thì trời đã tối.
Trình Khuynh hỏi: "Em có muốn đi tắm trước không?"
"Em tắm rồi, chị cứ tắm đi ạ."
Dư Trừ đã thay quần áo trong ký túc xá nhưng không dám tắm, cô sợ nước nóng sẽ làm đau tay nên chỉ dùng khăn ướt lau mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!