Người đàn ông bị thái độ của Thẩm Liên chọc giận, lập tức lấy điện thoại ra muốn liên lạc với ai đó.
Giang Dữu kéo vạt áo của Thẩm Liên, hơi lo lắng.
Mà chỉ trong mấy giây ngắn ngủi này, đã đủ giúp Từ Cảnh Ca có hiểu biết đại khái về Thẩm Liên rồi.
Nói thật, thẩm mỹ của Sở Dịch Lan không hề có vấn đề, trừ cái người tên Trịnh Ca khi trước.
Lúc biệt danh Tiểu Thường Thanh xuất hiện, Từ Cảnh Ca cảm thấy buồn nôn một thời gian.
Thủ đoạn tạo độ thảo luận có rất nhiều, anh ta cũng không thấy ngạc nhiên nhưng nếu đề cập tới Thường Thanh thì không được. Trịnh Ca quá lắm là trắng một chút thôi, có chỗ nào so được với Thường Thanh nhà anh ta?
Giữa những dòng marketing của đám mắt mù đó còn bảo biết đâu tương lai Trịnh Ca sẽ thay thế được Thường Thanh. Dám không sợ chết PR như vậy chắc chắn là ỷ vào có người chống lưng, một khi đã thế thì so tư bản thôi.
Lần đó, Trịnh Ca bị mắng tới nỗi fan cũng phải tắt nguồn, mà Từ Cảnh Ca chiếm công lao to nhất trong đó.
Thường Thanh khẽ nhíu mày:
"Anh so đo chuyện này để làm gì?"
Từ Cảnh Ca trả lời:
"Chướng mắt, khó chịu."
Mà Thẩm Liên này, gần như là tài năng lộ rõ.
Mặc cho gã đàn ông đó kêu gào, Thẩm Liên chỉ im lặng nhìn gã nổi điên tựa như đang nhìn con chó đang phát bệnh dại ở ven đường vậy, rất có lực trào phúng.
Uông Duyệt Lăng thật sự tìm tới một người có tiếng nói ở đây nhưng không phải là có tầm ảnh hưởng nhất. Mắt thấy ngày càng to chuyện lại không giải quyết được gì, chẳng hiểu sao trái tim Uông Duyệt Lăng đập thình thịch liên hồi.
"Ôi chao, Từ tổng! Sao Tử tổng lại ở chỗ này? Tôi đang đợi ngài ở trên lầu đấy."
Một giọng nói mang cười làm xáo trộn bầu không khí bên này, bấy giờ mọi người mới phát hiện ở cách đó không xa còn có một nhóm khác.
Thẩm Liên vừa nhìn đã chú ý ngay tới Từ Cảnh Ca, người này có điều kiện ngoại hình quá nổi bật, lúc này đang ngồi trên một băng ghế rất có hứng thú nhìn bên này, dường như ăn dưa rất ngon làng.
Từ Cảnh Ca bị người ngắt ngang chỉ có thể đứng dậy, bắt tay với phó tổng giám đốc Trương của Aifu, sau đó nói:
"Trên lầu quá không thú vị, nơi này có nhiều chuyện vui hơn."
Trong lòng phó tổng Trương chợt xuất hiện dự cảm không lành.
Phó tổng Trương đã từng gặp Uông Duyệt Lăng, cũng có ấn tượng với Thẩm Liên nhưng ông ta không hiểu hai người này đang tranh cãi cái gì, còn trước mặt Từ Cảnh Ca nữa.
Phó tổng Trương lo lắng sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho hình tượng của công ty, ông ta vội vàng đi tới, sắc mặt âm u:
"Mấy người đang làm gì?"
"Vị này, muốn đá bay hợp đồng quảng cáo của vị này." Từ Cảnh Ca tựa như người giảng giải, chỉ Uông Duyệt Lăng rồi chỉ Thẩm Liên,
"Tôi muốn nhìn xem làm thế nào để đá bay. À phải rồi."
Anh ta lại nhìn về phía gã đàn ông còn đang cầm điện thoại,
"Anh tìm được người nào có quyền quyết định chưa? Nếu không được thì thử hỏi phó tổng Trương xem."
Sắc mặt của Uông Duyệt Lăng và gã đàn ông cùng cứng đờ.
Phó tổng Trương còn có cái gì không hiểu nữa?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!