"Thầy Thẩm, ngài rất giỏi!" Cô gái nhỏ đỏ mặt.
Thẩm Liên ký tên xong, cười đáp lại: "Ừm, tôi sẽ tiếp tục cố gắng."
"Thầy Thẩm, ký cho em nữa." Mấy nữ sinh khác cũng từ trên xe xuống.
Thẩm Liên buông thõng tay: "Tụi em là fan của thầy Thường, làm vậy có ổn không?"
Thường Thanh cười: "Tôi không ngại."
Vậy đương nhiên Thẩm Liên cũng không ngại.
"Đúng rồi." Thẩm Liên quay đầu nhìn về phía Lý Dật, nháy mắt với hắn, "Em gái trợ lý tôi là fan trung thành của ngài, nếu có tiện ngài cũng giúp ký một cái đi, cô gái nhỏ sắp tới sinh nhật rồi."
Lý Dật vui mừng nhưng tìm kiếm trên người một lúc mà chẳng thấy có thứ gì có thể ký tên cả.
Cuối cùng vẫn là một cô gái miễn phí đưa cho hắn một tấm ảnh trong phim của Thường Thanh, Thường Thanh ký tên đưa cho Lý Dật.
Lý Dật vô cùng cảm động, "Cảm ơn! Cảm ơn, cảm ơn!"
Thường Thanh rảnh rỗi không có chuyện gì làm bèn chờ Thẩm Liên cùng kết thúc công việc.
Hai người đi ở phía trước, một fansite không thể kiềm được mà lén chụp vài tấm ảnh.
Không ai ngờ vừa mới trở lại tòa nhà của nhãn hàng thì trời lại đổ mưa.
Uông Duyệt Lăng ngồi trong sảnh lớn uống cà phê, vẫn là dáng vẻ như ai thiếu nợ gã đó. Khi nhìn thấy Thẩm Liên đi vào cùng Thường Thanh, gã còn khẽ hừ một tiếng.
Thường Thanh: "Thầy Thẩm có mâu thuẫn với người đó à?"
Thẩm Liên: "Thật không dám dấu giếm đây mới là lần thứ hai gặp mặt, chưa nói một câu nào."
Thường Thanh và Thẩm Liên nhìn nhau, đạt thành chung nhận thức: Vậy thì đối phương là có bệnh rồi.
Trong giới giải trí, trèo cao giẫm thấp là trạng thái bình thường. Mà thái độ thù địch chẳng hiểu xuất phát từ đâu này, Thẩm Liên cũng đoán được có lẽ Uông Duyệt Lăng chướng mắt mình, bởi vì gã không có tư cách nhằm vào Thường Thanh...
"Sở tổng? Hội nghị thương mại được tổ chức vào tháng sau, sao bây giờ ngài đã gọi điện cho tôi rồi?" Người đàn ông thân hình cao ngất đi về phía trước, giọng điệu tự mang trêu chọc, phía sau đi theo một nhóm trợ lý và vệ sĩ.
Công nhân khiêng tấm gương đi ngang qua bên cạnh, chiếu ra điều kiện ngoại hình hơn người và mặt mày anh tuấn của người đàn ông.
Trên mặt Từ Cảnh Ca mang cười nhưng không rơi vào đáy mắt, hiện giờ quan hệ giữa anh ta và Sở Dịch Lan là hợp tác nhưng tương lai có thể là đối thủ cạnh tranh.
Không biết Từ Cảnh Ca nghe được cái gì đột nhiên dừng lại bước chân, "Anh nhờ tôi... Để ý một người?"
"Tôi không nghe lầm chứ Sở tổng, ngài lặp lại lần nữa đi."
Sở Dịch Lan: "..."
Nếu không phải bây giờ anh không thể phân thân... Mà giao cho người khác thì không yên tâm. Tuy Từ Cảnh Ca rất thiếu đánh nhưng ít ra trước mắt vẫn đáng tin.
Từ Cảnh Ca hào hứng, "Người ở đâu? Tôi đi nhìn xem."
"Toà nhà quay chụp của Aifu."
Cuối cùng Từ Cảnh Ca cũng lộ ra vẻ mặt thật sự kinh ngạc. Anh ta một tay cầm điện thoại một tay cắm túi quần, xoay người nhìn về phía logo nhãn hàng khắc trên cánh cửa bằng đá cẩm thạch.
Quá khủng bố, anh ta đang có mặt ở địa điểm Sở Dịch Lan nói.
Từ Cảnh Ca là tới đón cục cưng nhà mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!