Chương 27: Thử vai

Lúc đó Sở Dịch Lan đang ở trong phòng đọc tài liệu, sau đó nghe thấy ba tiếng gõ cửa.

Không cần đoán cũng biết là ai.

"Vào đi."

Thẩm Liên đẩy cửa đi vào, lấy một bó cúc họa mi màu vàng rực rỡ từ sau lưng ra, "Màu này thế nào?"

Sở Dịch Lan không trả lời.

Thẩm Liên hiểu tính tình của anh, cũng không buồn bực, tự đi tìm một bình hoa tới c. ắm vào, sau đó kể lại tình hình hôm nay cho Sở Dịch Lan nghe: "Rất thuận lợi, ba ngày sau thử vai, vào đoàn phim cần khoảng chừng nửa tháng để chuẩn bị."

Sở Dịch Lan: "Ừm."

Thẩm Liên nói khẽ: "Nói cách khác, nửa tháng sau anh có một thời gian rất lâu không được thấy em đấy."

Sở Dịch Lan: "..."

Trong bầu không khí im lặng, Sở Dịch Lan bất đắc dĩ ngẩng đầu lên: "Thẩm Liên, là cái gì khiến em cho rằng tôi rất bám người?"

Thẩm Liên chỉ cười: "Được rồi, là em bám người."

Người đàn ông kia, nhớ kỹ lời anh đã nói đấy!

Hồ Khải Lam không dám sắp xếp công việc khác cho Thẩm Liên, sợ người này phân tâm, tuy rằng cược cái mặt già cố lấy được vai nam bốn trong bộ phim [Lặng im không nói gì] cho Thẩm Liên, Thẩm Liên cũng đã bảo đảm nhưng vẫn lo lắng Thẩm Liên phá hỏng danh tiếng của anh ta.

Giang Dữu chia sẻ đủ loại video về kỹ năng biểu diễn trên Wechat, Thẩm Liên lại không hề thấy chút tăm tiếng gì, tựa như cả thế giới đều sốt ruột chỉ có một mình y là ung dung thoải mái mà tưới nước cho đám hoa cỏ ngoài ban công.

Sở Dịch Lan không nói gì nhưng ngoảnh đầu lại dặn dò cấp dưới, nếu không được có thể đầu tư thêm cho bộ [Lặng im không nói gì]...

Thẩm Liên khá lười biếng, kỹ năng biểu diễn cũng chẳng ra gì nhưng trong mắt Sở Dịch Lan lại không phải chuyện gì to lớn cả.

Hôm thử vai, Giang Dữu lái xe tới từ rất sớm.

Cô đã qua vòng phỏng vấn, những lời Hồ Khải Lam dặn dò cũng khắc ghi trong lòng.

"Ôi chao, cô đã thay đổi?" Thẩm Liên lên xe trêu ghẹo: "Có chút cảm giác của trợ lý kim bài rồi đấy."

Giang Dữu lập tức đỏ mặt: "Đừng khen nữa anh Thẩm."

Là Thẩm Liên cho Giang Dữu cơ hội này. Tinh Khai tốt hơn Hưng Đồ nhiều, đám người khi trước hóng chuyện khi biết cô đi theo Thẩm Liên vào Tinh Khai đều phải nghiến nát răng, cho nên Giang Dữu buộc phải tranh đua!

Địa điểm thử vai, mấy diễn viên đã được nội bộ quyết định không cần đến, bao gồm cả Trịnh Ca, một ít vai diễn có lời thoại còn lại thì vẫn phải đến kiểm định lại.

Thật ra Thẩm Liên cũng không cần tới nhưng do Hồ Khải Lam yêu cầu, anh ta muốn tạo một chút áp lực tâm lý cho người này để y phải cố gắng hơn nữa.

[Lặng im không nói gì] là một bộ phim cổ trang, song tuyến quyền mưu và giang hồ, kể về câu chuyện của nam chính vốn là con trai của Thừa tướng địa vị cao quý vô song, mai kia lại rơi vào cảnh cửa nát nhà tan. Vì để minh oan cho gia đình mà phiêu bạt giang hồ, vừa trốn tránh đuổi giết vừa trưởng thành, cuối cùng trở về con đường làm quan trở thành một thế hệ hiền thần.

Mà Thẩm Liên sắm vai nam bốn trong đó, là con chó của triều đình vẫn luôn đuổi giết vị kia.

Thẩm Liên tỏ vẻ y rất thích nhân vật này.

Phía sau một dãy cửa sổ thủy tinh, đạo diễn và mấy biên kịch đã tới đủ.

Bên trong một trăm vai phụ chỉ cần có một người nổi bật đã xem như không tồi rồi. Một bộ phim, tình nghĩa qua lại cộng thêm nhà đầu tư nhét vào, thật sự có không ít dưa vẹo táo nứt.

Cho nên lúc Thẩm Liên vào phòng, đạo diễn Đới Đồng đang xoa mặt, biên kịch khác cũng không có bao nhiêu hứng thú, trong mắt đã lờ đờ.

Thẩm Liên bình tĩnh nhận lấy kịch bản, lần này là tự phát huy tại chỗ, y phải diễn cảnh lần đầu đuổi giết nhân vật chính đến bên bờ vực núi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!