Chuyện Thẩm Liên sắp hết hợp đồng với giải trí Hưng Đồ, có không ít người âm thầm chú ý tới.
Nhóm anti chúc mừng từ sớm, nói Thẩm Liên là chó không nhà để về.
Cuối cùng Hưng Đồ đã nhận ra, Thẩm Liên là nghiêm túc.
Thậm chí ban giám đốc Hưng Đồ còn truyền lời ra ngoài, sau này nếu ai thu nhận Thẩm Liên thì người đó không nể mặt hắn.
Những công ty truyền thông không lớn mạnh bằng Hưng Đồ đương nhiên sẽ rất sẵn lòng. Nhưng đối với Tinh Khai lưng tựa Hanh Thái, Hưng Đồ không có tư cách nói lời này.
Cho nên lúc Thẩm Liên lấy tài khoản Weibo về đổi lại mật khẩu, xóa toàn bộ thông tin trước đó, tag công ty giải trí Tinh Khai, ngỏ ý hy vọng sau này hợp tác vui vẻ, một đám người đều há hốc mồm.
Tinh Khai chia sẻ lại Weibo của Thẩm Liên, kèm theo một cái icon bắt tay.
[Oh fuck... Thảo nào Thẩm Liên không nói gì, thì ra là đang chờ ở đây này?]
[Nói thật, Thẩm Liên gần đây làm tôi khá ngạc nhiên, cậu ta luôn im lặng không nói tiếng nào rồi sau đó sẽ đưa ra một tin động trời.]
[Tinh Khai bị mù à? Đúng là đói bụng ăn quàng, nghệ sĩ nào cũng nuốt được.]
Từ trước đối với loại ngôn luận này, lượt ấn thích sẽ không ngừng tăng lên. Chủ cũ vốn có tiếng xấu nhưng hai lần gần đây Thẩm Liên tựa như trở mình đi ngược chiều gió, fan đã tăng lên tới bốn mươi ngàn, tuy không đáng kể nhưng hướng gió đã dần thay đổi.
[Vừa mới bắt đầu theo đuổi idol, Thẩm Liên cố lên, tin tưởng anh.]
[Tôi muốn thích ai thì thích người đó, đừng nói này kia trước mặt tôi.]
Trịnh Ca đang cầm điện thoại, trên mặt lộ ra ngỡ ngàng và khó có thể tin nổi.
Hắn ta biết rõ Tinh Khai là sản nghiệp của ai. Năm đó công việc của hắn ta không suôn sẻ, Sở Dịch Lan đã từng vươn tay muốn giúp đỡ, nơi chỉ ra chính là Tinh Khai nhưng hắn ta từ chối, lại vô cùng cảm động trước sự sắp xếp của Chu Đường Tư.
Thẩm Liên vào Tinh Khai, Sở Dịch Lan không biết chuyện này hay là thế nào...
Trịnh Ca mím môi ngẫm nghĩ, mở khung trò chuyện với Sở Dịch Lan ra.
Tin nhắn dừng lại ở năm tháng trước. Sở Dịch Lan rất ít nói chuyện nhưng hỏi sẽ đáp ngay. Trịnh Ca vừa nghĩ vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, gõ chữ: [Anh Dịch Lan, anh có biết Thẩm Liên tới Tinh Khai không?]
[Đối phương không phải bạn bè của bạn, mời kết bạn trước...]
Một dòng chữ to màu đỏ xuất hiện đóng băng đầu ngón tay Trịnh Ca.
Sở Dịch Lan xóa hắn ta?!
Trịnh Ca trừng to mắt.
Cho dù không thích Sở Dịch Lan nhưng dựa vào quầng sáng của Sở gia mang tới cho hắn ta một ít quyền lợi, hắn ta đã quen hưởng thụ rồi.
Chỉ là hắn ta không tự nhận ra thôi.
Hôm nay ăn bữa sáng cùng Sở Dịch Lan xong, Thẩm Liên bắt xe đi Tinh Khai, cuối cùng cũng gặp được người đại diện mới Hồ Khải Lam.
Hồ Khải Lam gần bốn mươi tuổi, hơi mập mạp nhưng ăn mặc thời thượng, chừa hàm râu ngắn. Lúc không nói lời nào có vẻ khá nghiêm túc, ánh mắt rất sắc bén.
Ánh mắt đầu tiên khi Hồ Khải Lam nhìn thấy Thẩm Liên cũng phải thừa nhận từ tận đáy lòng, chính là khiếp sợ bởi vẻ ngoài của y.
Có điều kiện tốt như vậy, tại sao trước đây ở Hưng Đồ lại khiến sự nghiệp của bản thân hỏng bét tới mức đó?
Hồ Khải Lam ngồi xuống đối diện Thẩm Liên, đi thẳng vào vấn đề. Điều kiện hợp đồng, thủ tục công việc, tiền thù lao liên quan, mấy thứ này đều cần bàn bạc với nhau.
Thẩm Liên có người đứng sau, tuy Hồ Khải Lam chưa biết là ai nhưng cũng biết có một người như vậy tồn tại, cho nên anh ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý Thẩm Liên sẽ bới móc. Không ngờ người này lại tuân theo toàn bộ sự sắp đặt, anh ta nói gì cũng không từ chối. Chỉ đến lúc cuối cùng, Thẩm Liên mới đưa ra một yêu cầu nho nhỏ, "Anh Hồ, lúc trước ở Hưng Đồ, em có một trợ lý, bây giờ em rời đi cũng không ai quan tâm tới cô ấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!