Chương 242: Đám cưới (hai)

Sở Dịch Lan nghĩ chắc chắn Chu Lâm sẽ nói cho Thẩm Liên biết, bởi vì cái miệng người này rất dãn. Nhưng Sở gia đợi mãi đợi mãi, kết quả mỗi ngày Thẩm Liên đều đi sớm về trễ, chẳng khác gì bình thường.

Ý định một khi Thẩm Liên tới hỏi thì Sở gia sẽ ra vẻ bình tĩnh nói với y

"Chúng ta tổ chức đám cưới" cứ vậy mà tan thành mây khói.

Sau khi Tôn Bỉnh Hách biết được, hắn vô cùng khó tin hỏi:

"Sao anh lại trông chờ vào Chu Nguyên Lâm chứ?"

Sở Dịch Lan:

"Cậu vẫn còn quá nhiều thành kiến với Chu Nguyên Lâm."

Thôi vậy, Sở Dịch Lan quyết định tự nói.

Ngay đêm nay, đợi Thẩm Liên về, anh sẽ thản nhiên nói với y.

Bảy giờ rưỡi Thẩm Liên mới về đến nhà.

"Hoạt động hôm nay kéo dài thêm một tiếng, anh đợi có đói lắm không?" Thẩm Liên vừa nói vừa thay giày, kết quả mới ngẩng đầu lên đã sững sờ tại chỗ.

Lúc chiều Thẩm Liên có gọi điện bảo Sở Dịch Lan ăn trước nhưng Sở Dịch Lan nhất quyết muốn đợi y về ăn cùng, Thẩm Liên thấy vậy cũng không ép nữa.

Ai biết đợi y sẽ là một bữa tối dưới ánh nến.

Thậm chí Sở Dịch Lan còn ăn mặc chỉn chu: Quần tây đen thoải mái phối với sơ mi nâu nhạt, phong cách Anh quốc cổ điển. Tóc còn vuốt keo tỉ mỉ, trông rất sáng sủa. Cho dù Sở gia cố tỏ ra thản nhiên ngồi nơi đó cũng không giấu được sự chuẩn bị chu đáo.

《Nhẹ nhàng thanh thoát》.

Thẩm Liên lập tức đề cao cảnh giác.

Thầm lục lọi lại toàn bộ những ngày quan trọng.

Sinh nhật? Không phải. Kỷ niệm thêm một năm yêu nhau? Cũng không phải. Thậm chí Thẩm Liên còn nghĩ đến ngày giỗ của Sở Thường Thích.

Cũng không phải.

Thẩm Liên biết mình không quên ngày gì quan trọng cũng dần yên tâm, y nghĩ chắc là Sở Dịch Lan chỉ bất chợt nổi hứng mà thôi.

Hai năm này Sở Dịch Lan cũng thường tạo bất ngờ cho Thẩm Liên, thầy Thẩm đều rất thích.

"Ở nhà ăn bữa cơm dưới ánh nến cũng rất thú vị." Thẩm Liên kéo ghế ngồi đối diện Sở Dịch Lan, lại nhìn đồ ăn đều là món mình thích, dì Phân vất vả rồi:

"Anh có chuyện gì vui à?"

Sở Dịch Lan khẽ nuốt nước bọt.

Thẩm Liên: Hửm?

Ăn trước đã. Sở Dịch Lan nói: Để nguội mất ngon.

Đúng là Thẩm Liên đang rất đói bụng. Cơm hộp do ban tổ chức chuẩn bị lúc trưa rất khó ăn, y với Giang Dữu phải cố gắng động viên nhau mới nuốt được một nửa.

Thẩm Liên ngấu nghiến thịt kho tàu trước mặt, nước thịt chan với cơm cũng không chê vào đâu được.

Tiểu Liên...

Thẩm Liên không nghe rõ: Hả?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!