Chương 19: Em rất biết giữ đạo đức của một người chồng

Cô đang làm gì vậy? Dương Bân nhíu mày.

Trợ lý nữ tên là Thôi Tuyết, bình thường là một người phụ nữ rất có năng lực lại bình tĩnh khắc chế, lúc này lại như cô gái nhỏ mười tám mười chín tuổi gặp được thần tượng mà mình vẫn luôn trông ngóng, sự tương phản quá lớn.

Thôi Tuyết vội vàng giấu điện thoại ra sau lưng, vẻ mặt trở lại như bình thường,

"Xin lỗi Sở tổng, vấn đề của tôi."

Sở Dịch Lan không đáp lời, ý bảo Dương Bân mở cửa.

Xà Hoa, em yêu anh!

Loa ngoài của điện thoại vẫn còn mở, Thôi Tuyết ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng đang điên cuồng ấn nút âm lượng.

Nhưng trước khi âm thanh biến mất, Sở Dịch Lan vẫn kịp nghe thấy câu nói kia:

"Yêu? Yêu là cái gì vậy?"

Giọng điệu ngả ngớn, quyến rũ như được phối từ CV chuyên nghiệp nhưng giọng nói vừa vang lên, Sở Dịch Lan đã dừng bước chân.

Sở Dịch Lan nhìn về phía Thôi Tuyết.

Cả người Thôi Tuyết cứng đờ, Sở, Sở tổng...

Sở Dịch Lan vươn tay:

"Có tiện cho tôi xem điện thoại chút không?"

Thôi Tuyết không hiểu gì nhưng vẫn đưa điện thoại sang.

Trong video trực tiếp, Xà Hoa dáng người cao to đúng lúc xoay người lại, tuy gương mặt đó được trang điểm rất dày nhưng dù có hóa thành tro thì Sở Dịch Lan cũng nhận ra được.

Nhận lấy quà tặng do fan Xà Hoa đưa tới, Xà Hoa nhìn vào màn ảnh đầu tiên là hôn gió một cái, sau đó là cười nháy mắt.

Sở Dịch Lan: ...

Vừa mới không trông chừng kỹ, tại sao đã chơi tới nơi này rồi?

Sở Dịch Lan nhớ kỹ diễn đàn trực tiếp và tên của khu trực tiếp ở phía góc phải màn hình, lúc đẩy cửa ra còn dặn dò Dương Bân và Thôi Tuyết trở về làm việc. Sau khi trả điện thoại lại cho Thôi Tuyết, vẻ mặt thản nhiên đi trở về văn phòng.

Bốn bề vắng lặng, Sở Dịch Lan bắt chéo chân, bàn tay đặt trên đầu gối, mười phút rồi vẫn chưa nhúc nhích.

Anh giống như là đang tự tranh đấu trong đầu, tiếp theo khẽ nhíu mày tựa như lý trí đã bại bởi thứ gì, mất kiên nhẫn lấy điện thoại ra.

Nói thật, cả đời trước Thẩm Liên chưa từng chơi cái này, tuy có nhận làm đại diện cho một trò chơi cổ trang nhưng cũng giống như là đóng phim cổ trang thôi chứ không giống như cos.

"Xà Hoa! Chụp ảnh chung được không?" Một em gái dễ thương đỏ mặt đi tới gần, trong đôi mắt ngập nước tràn ngập thành khẩn.

Thẩm Liên lướt nhìn fan Xà Hoa tha thiết chờ mong ở xung quanh, phóng khoáng vén mái tóc bạc: Đến đây đi.

Trước màn hình, người nào đó nguy hiểm nheo mắt lại.

[A a a! Tôi có việc không đi, bây giờ tôi rất muốn đánh gãy chân mình! Vì sao lại không đi chứ!]

[Trong ba giây đồng hồ, tôi muốn biết tên người cos này!]

[Ừm, vị cosplay này hình như... Có lẽ... Có thể... Là Thẩm Liên.]

Hả?!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!