Sắc mặt Thẩm Liên thản nhiên:
"Chào buổi trưa mọi người."
Chu Oánh Ngọc là người đáp lại trước: Chào buổi trưa!
Đều nhìn ra được, Thẩm Liên đã có sự thay đổi.
Lần tham gia chương trình trước, quần áo mặc trên người đều là một ít hàng vỉa hè, kiểu dáng cũ, bây giờ áo sơ mi cũng là hàng hiệu.
Hì, chỉ một cái áo này, chắc phải tới năm mươi ngàn.
Trịnh Ca nhìn Thẩm Liên chằm chằm nhưng Thẩm Liên lại chưa cho hắn ta một ánh mắt nào.
Vừa tới giờ, ghi hình đã bắt đầu.
Lần này cần phải chia đội để thi đấu với nhau.
Để công bằng cho nên rút thăm. Có ba số, rút được số mấy thì chính là đội bao nhiêu đó. Bởi vì có bảy vị khách mời cho nên trong đó sẽ có một đội ba người.
Chẳng mấy chốc đã có kết quả:
Triệu Lâm và Phương Khoa một đội. Lý Gia Bác, Phùng Túc Túc cùng Trịnh Ca một đội. Còn lại Thẩm Liên và Chu Oánh Ngọc là đội cuối cùng.
Vừa nhìn như vậy đã thấy đội số ba của Trịnh Ca chiếm ưu thế, bởi vì có nhiều người. Mà đội số một của Triệu Lâm cũng không tồi, có hai người đàn ông cao to khỏe mạnh.
Mà đội số 2 của Thẩm Liên và Chu Oánh Ngọc rõ ràng là thuộc tình thế xấu nhất.
[Í ~ Cũng không biết nói thế nào.]
[Chu Oánh Ngọc vốn không giỏi, xem mấy kỳ trước là có thể nhìn ra được. Còn Thẩm Liên, năng lực sinh tồn chắc chắn không bằng hai vị khác trong Tam kiếm khách. Thắng bại đã định.]
"Oánh Ngọc, cố lên nha."
Phùng Túc Túc hớn hở làm ra một tư thế cổ vũ.
Chu Oánh Ngọc gật đầu.
Đừng sợ. Thẩm Liên đột nhiên nói:
"Tôi kéo chị chiến thắng."
Chu Oánh Ngọc nghe vậy cười hì hì:
"Cậu còn chưa biết nội dung nhiệm vụ mà."
"Tới lui cũng chỉ có nhiêu đó thôi."
Chu Oánh Ngọc thấy tâm trạng Thẩm Liên rất tốt, ngẫm nghĩ nói:
"Nói trước nhé, có thể tôi sẽ không theo kịp cậu, đừng mắng tôi."
Thẩm Liên:
"Chơi trò chơi thôi, tôi mắng chị làm gì?"
Chu Oánh Ngọc yên tâm.
Thẻ nhiệm vụ được phát ra, nhiệm vụ thứ nhất, tới bên dòng suối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!