Chương 10: Hỗn chiến

Mãi đến khi xe chạy ra rất xa rồi, Tiền Cao mới phản ứng lại vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Không phải chứ, tại sao gã phải nghe lời Thẩm Liên?!

Trước khi Tiền Cao mở miệng, Thẩm Liên đã nói: "Tôi với Trịnh Ca rất bình thường, không có xung đột gì cả."

Tiền Cao cũng không biết nên nói thế nào.

Nhưng về phương diện khác, Tiền Cao cũng không muốn Thẩm Liên lại chọc tới Trịnh Ca hoặc là Chu Đường Đường Tư, bởi vì không thể trêu vào.

Trên đường đi không ai nói gì, xe chạy bốn mươi phút cuối cùng dừng lại trước một khách sạn.

Lúc này Thẩm Liên mới lắm mồm hỏi một câu: "Anh Tiền, ăn cơm với ai vậy?"

"Một công ty quảng cáo, thành phẩm khi trước cậu chụp không tệ, người ta xem qua sau đó có ý hợp tác."

Thẩm Liên gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Phòng nằm ở tầng tám, trên hành lang rộng rãi được trải thảm đỏ, trang hoàng hơi cũ xưa và xa xỉ, cứ cách mười bước lại bày một chậu phát tài sum suê tươi tốt.

Tiền Cao chú ý tới giày trên chân Thẩm Liên, nhíu mày ghét bỏ nói: "Cậu cũng không biết giũ cho sạch bùn đi nữa."

"Vừa rồi ở trên xe không tiện."

Tiền Cao: "Cậu không biết chuẩn bị thêm một đôi để thay đổi à?"

"Không có tiền, không mua nổi." Thẩm Liên nói.

Lời này không hề nói quá, tiền y mua hoa cho Sở Dịch Lan còn phải tằn tiện trong ăn uống tiêu xài nữa đấy.

Tiền Cao lải nhải vài câu rồi không nói nữa.

Thẩm Liên biết đám người này đều là Chu Bái Bì, ăn chặn tiền của y thì sẽ không chịu nhổ ra.

Tiền Cao vừa đến trước cửa đã lập tức kéo cà vạt chỉnh đầu tóc, lại quan sát Thẩm Liên một vòng thấy tổng thể không tệ, thuận mắt hơn khi trước nhiều mới gõ cửa.

"Mời vào!"

Tiền Cao đưa cho Thẩm Liên một ánh mắt cảnh cáo, sau đó nở nụ cười nịnh nọt đẩy cửa phòng ra.

Bên trong ngồi tổng cộng năm người đều là đàn ông, khoảng chừng bốn mươi tuổi. Khói thuốc lá lượn lờ tựa sương mù, mùi rất khó ngửi, Thẩm Liên hơi nhíu mày lại.

"Đến rồi đó à, ngồi đi!" Một người trong đó đứng lên tiếp đón.

Thẩm Liên kéo một cái ghế ra, ai ngờ đã có người nói: "Này? Cậu ngồi bên này."

Thẩm Liên ngẩng đầu nhìn về vị trí đối phương chỉ, là bên cạnh một người đàn ông đang khoanh tay hút thuốc.

Mà người đàn ông đó đang cách một làn sương khói rất có hứng thú nhìn Thẩm Liên.

Ở đời trước có trường hợp nào mà Thẩm Liên chưa từng trải qua, vô thức nhìn về phía Tiền Cao.

Tiền Cao giả vờ như không thấy, đang trò chuyện với một người khác.

"Đứng sững ra đó làm gì? Ngồi đi chứ."

Thẩm Liên không còn cách nào, chỉ có thể ngồi xuống trước.

"Vị này là giám đốc Lưu, người phụ trách của Quảng cáo Thiên Hà, tài nguyên sau này của cậu đều phải dựa vào anh ấy đấy." Có người nhiệt tình giới thiệu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!