"Cô—" Chu Trị Quốc kinh ngạc, "Đường Thụ Chi, tôi thật không ngờ cô lại thực dụng đến như vậy! Tôi thật sự đã nhìn lầm cô rồi!"
Tôi mỉm cười: "Bây giờ anh biết cũng không muộn, anh cứ suy nghĩ kỹ đi, dù sao thì tôi cũng có thời gian để chơi với anh~"
Chu Trị Quốc bị tôi chọc tức đến mức ngũ quan vặn vẹo, cuối cùng hung hăng chỉ tay vào tôi:
"Đường Thụ Chi, chúng ta cứ chờ xem!"
Tôi tưởng anh ta sẽ cứng rắn với tôi được mấy ngày, không ngờ hai tuần trước khi mở phiên tòa xét xử Thẩm Gia, anh ta đã tức hộc máu mà tìm đến tôi, đưa cho tôi 100.000 tệ.
Ngày hôm đó, chúng tôi đã làm thủ tục ly hôn.
Tôi cũng rất dứt khoát, bảo anh ta thanh toán luôn tiền phí luật sư, còn tôi thì quay người lên tàu đi về phương Nam.
Tôi đã tự đổi tên mình thành Đường Chiếu.
Sống lại một đời, phải thấy được ánh mặt trời!
Sau này, tôi dựa vào những gì mình thấy biết được ở kiếp trước, nhờ vào xu thế của thời đại, dùng 100.000 tệ mà Chu Trị Quốc đưa, dần dần tạo dựng được đế chế kinh doanh của riêng mình.
Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng có tin tức từ quê nhà truyền đến, nói bố mẹ tôi sau khi ra tù thì bắt anh trai tôi và chị dâu phải sinh con trai, chị dâu tôi bị ép đến mức bỏ trốn theo người khác.
Bố mẹ tôi và anh trai tôi trút hết mọi oán hận lên người Đường Nhụy, cuối cùng nó còn chưa học xong cấp hai đã bị anh trai tôi bán cho chủ nợ cờ bạc, bị đưa đi đâu cũng không ai biết.
Còn anh trai tôi thì bị người ta đánh gãy cả hai chân, hoàn toàn trở thành phế nhân.
Về phần gia đình Chu Trị Quốc, nghe nói Thẩm Gia đã dụ dỗ Chu Trị Quốc đi thắt ống dẫn tinh, sau đó cô ta lại vì sảy thai mà phải nhập viện.
Chu Trị Quốc điều tra mới biết, Thẩm Gia đã sớm dan díu với Lâm Khải, thậm chí con trai của anh ta, Chu Thận, cũng nên gọi là Lâm Thận mới đúng.
Anh ta tức giận đến mức bảo dì cả lợi dụng phẫu thuật mà cắt bỏ t* c*ng của Thẩm Gia.
Đợi đến khi Thẩm Gia tỉnh lại, anh ta liền trực tiếp đề nghị ly hôn với cô ta.
Nhưng Thẩm Gia không đồng ý, dù sao thì bệnh của cô ta nếu rời khỏi Chu Trị Quốc, e là sống không quá hai năm.
Sau này, Thẩm Gia biết t* c*ng của mình bị cắt bỏ vô cớ, cô ta đã trực tiếp kiện dì cả của Chu Trị Quốc, quyết tâm muốn đưa bà ta vào tù.
Bọn họ đánh nhau cãi lộn ầm ĩ, cuối cùng Chu Trị Quốc đồng ý không ly hôn, Thẩm Gia cũng rút đơn kiện, nhưng dì cả của Chu Trị Quốc vẫn bị mất việc.
Tôi đã nhúng tay một chút vào chuyện này, để những người từng bị dì cả của Chu Trị Quốc hãm hại đến tìm bà ta gây sự, cuối cùng cũng tống được bà ta vào tù.
Về phần Thẩm Gia, miệng thì nói đã dứt khoát với Lâm Khải, cuối cùng lại chec tr*n tr**ng trên giường của Lâm Khải.
Nguyên nhân cái chec là do quá kích động, bệnh tim tái phát.
Tôi vô cùng nghi ngờ rằng kiếp trước cô ta cũng chec đột ngột vì ngoại tình với Lâm Khải, chỉ có Chu Trị Quốc bị cắm sừng cái gì cũng không biết, còn hớn hở giec chec con mình để nuôi con cho người khác.
Sau chuyện đó, Chu Trị Quốc bắt đầu đi tìm kiếm tung tích của tôi ở khắp nơi.
Tôi không quan tâm đến anh ta, cuộc đời của tôi còn rất nhiều chuyện có ý nghĩa.
13.
Năm 34 tuổi, tôi đã đạt được tự do tài chính, không còn nỗi lo về sau, tôi một lần nữa bước vào phòng thi, thực hiện giấc mơ đi học mà mình đã bỏ lỡ từ mười mấy năm trước.
Tôi cố gắng nỗ lực hơn một năm, đăng ký vô số lớp học thêm, tất cả kiến thức gần như bắt đầu học lại từ con số không, cuối cùng cũng thi đỗ vào một trường 211.
Năm tôi tốt nghiệp đại học, Chu Trị Quốc đã tìm đến trường của tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!