Buổi tối hôm đó, sau khi
tắt đèn, tôi đã suy nghĩ rất lâu, cảm thấy chuyện này đừng nên quở trách thằng
bé thì hơn. Dù sao nó cũng không làm gì quá đáng, chẳng qua là hơi mưu mô quá mc
một chút thôi. Mà thực ra lắm mưu mô cũng không phải là chuyện xấu, sau này còn
đỡ bị người ta lừa, chỉ cần phẩm hạnh tốt là sẽ không có vấn đề gì cả.
Hồi nhỏ tôi cũng từng
làm không ít chuyện xấu, có khi còn xấu hơn thế này nhiều, chẳng hạn như ăn
trộm táo của nhà hàng xóm, rồi tụ tập các anh họ để đi đánh nhau tập thể. Nhưng
bây giờ mọi việc không phải đều ổn cả hay sao, tôi vẫn là một người chính trực
và khỏe mạnh.
Vậy nên, trẻ con không
cần phải quản thúc quá nhiều làm gì, nói không chừng sau lần này nó còn có thể
thu phục mấy cậu nhóc kia về làm đàn em ấy chứ.
Trong đầu tôi đột nhiên
xuất hiện một cảnh tượng quái dị, đó là thằng nhóc bé xíu này dẫn theo một đám
trẻ con cao hơn nó cả cái đầu, tung hoành trong Trần Gia Trang, rồi không khỏi
cảm thấy tức cười đến khó tả. Cúi đầu nhìn thằng bé trong lòng, dưới ánh trăng
ngoài cửa sổ, tôi có thể lờ mờ nhìn thấy những đường nét trên khuôn mặt nó,
cũng nghe thấy hơi thở đều dều của nó, một cảm giác khó tả chợt nảy sinh, khiến
trái tim tôi như mềm lại.
Thằng bé này mai kia lớn
lên sẽ hết sức điển trai, không biết sẽ reo rắc tai họa cho bao nhiêu cô gái
nữa.
Buổi sáng đầu đông hơi
lành lạnh, tôi nằm lì trên giường không muốn bò dậy chút nào. Tiểu Minh Viễn
cũng đã thức dậy từ sớm, thấy tôi vẫn ở trên giường, cũng ngoan ngoãn nằm bên
cạnh tôi, đôi mắt tròn xoe nhìn tôi không chớp.
Tôi kể chuyện cho nó
nghe, câu chuyện về Ali Baba và bốn mươi tên cướp. Khi kể đến đoạn Ali Baba và
Morgiana dùng dầu sôi giết chết tên thủ lĩnh toán cướp, tôi chợt cảm thấy như
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!