Chương 6: (Vô Đề)

Với sự hiếu khách của

mình, chú Ba, thím Ba tất nhiên sẽ không để Đội trưởng Lưu uống chén trà xong

rồi đi ngay, nhất quyết giữ anh ta lại ăn cơm tối.

Ăn tối xong, bên ngoài

trời đã tối mịt, thím Ba liền giữ anh ta ở lại qua đêm. Tôi nhớ lúc ăn tối anh

ta có uống ít rượu, trời tối thế này mò về quả thực là không an toàn, nên cũng

đứng bên cạnh phụ họa theo, thế là anh ta liền ở lại.

Buổi tối, Đội trưởng Lưu

và chú Ba ngủ cùng một giường, thím Ba, tôi và Tiểu Minh Viễn ngủ trên chiếc

giường còn lại. Nhưng vừa mới nằm xuống, tôi lại chợt nhớ đến thịt lợn trong

bao tải, vội gọi thím Ba dậy cùng đi lấy thịt ra.

"Úi chà, cái cô bé ngốc

này, cháu mua nhiều thịt như thế làm gì chứ?" Thím Ba vừa nhìn thấy hai cái bao

tải lớn đó, lập tức kinh ngạc kêu lên.

Tôi cười hì hì mấy

tiếng, nói: "Không phải là ngày mai còn cần nhờ người ta giúp đỡ sao, việc ăn

uống không thể xuề xòa được, nếu không mọi người đâu có sức mà làm việc chứ."

"Dù là vậy thì cũng

không cần nhiều đến thế này! Đi lên xã mua độ hai cân thịt là đủ rồi, xem cháu

này, nhiều thịt như vậy, phải mất bao nhiêu tiền mới mua được chứ." Miệng thím

Ba không ngừng càm ràm trách cứ, nhưng động tác trên tay thì không hề dừng lại

chút nào, chẳng mấy chốc thịt trong hai chiếc bao tải lớn đã được bỏ hết ra, để

lộ ra bộ lòng lợn ở phía dưới cùng.

Thím Ba lập tức mừng rỡ

kêu lên: "Úi chà chà, được cho hai bộ lòng ngon nữa này. Ngày mai kiếm lấy mấy

củ gừng già và ít hồi hương rồi cho vào hầm cả thể, đám bảo sẽ ngon lắm đấy, còn

tiết kiệm được thịt."

Tôi có thể cảm nhận được

một cách rõ ràng, thím Ba quả thực là rất biết cách sống. Nhưng… tôi mua nhiều

thịt lợn về như vậy, chẳng lẽ là để ăn đến tết hay sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!