Chương 43: (Vô Đề)

Tối hôm đó, Vương Du Lâm

và Cổ Hằng cũng tới thăm tôi, vừa vào cửa đã trêu chọc Minh Viễn, ý tứ tất

nhiên là trêu chọc cả hai chúng tôi. Tôi nghe mà mặt mũi đỏ bừng, mấy lần còn

định lên tiếng giải thích, nhưng Minh Viễn lại tỏ vẻ thản nhiên để mặc cho họ

trêu chọc, còn cười đáp trả:

"Hai người đừng có đắc ý, sau này rồi bản thân cũng sẽ có một ngày như vậy Thế này… khác gì chính thức thừa nhận quan hệ"yêu đương" giữa hai chúng tôi rồi sao?

Tôi cảm thấy có chút xấu

hổ, trong lòng một nửa là quái dị, một nửa là lúng túng chẳng biết phải làm gì.

Thời gian gần đây tôi luôn cố ý né tránh vấn đề này, có khi mọi người trêu đùa,

chỉ cần Minh Viễn không có mặt tôi cũng sẽ cười mà giải thích, nhưng xem tình

hình bây giờ, hiệu quả hình như là không đáng kể.

Hơn nữa, tôi ngàn vạn

lần không ngờ Minh Viễn lại thừa nhận chuyện này ngay trước mặt Cổ Hằng và

Vương Du Lâm. Ngẫm lại quá trình phát triển sự việc trong mấy hôm nay, tôi đột

nhiên cảm thấy mình hình như đã từng chút một rơi vào cạm bẫy của nó. Đến khi

tất cả mọi người xung quanh đều đã cho rằng chúng tôi là một đôi, ngay đến bản

thân tôi cũng không có cách nào phản bác nữa rồi…

Tôi ngồi trên giường,

sắc mặt có lẽ là hơi khó coi. Vương Du Lâm và Cổ Hằng thấy vậy, đều lén đưa mắt

nhìn qua phía Minh Viễn, nhưng nó lại vẫn tỏ vẻ thản nhiên như không có chuyện

gì xảy ra, Vương Du Lâm và Cổ Hằng ngồi nói thêm mấy câu rồi cùng tạm biệt

chuẩn bị rời đi, tới l

úc này, Vương Du Lâm đột

nhiên nói:

"Minh Tử, cậu ra đây một chút, tớ có chuyện muốn nói với cậu."

Minh Viễn ừ

một tiếng, rồi đưa quả táo vừa gọt vỏ xong cho tôi, dịu dàng nói:

"Em ăn trước đi, anh ra ngoài một chút rồi quay lại ngay." Chẳng qua là ra ngoài

mấy phút, việc gì còn phải khai báo tường tận với tôi như vậy chứ. Tôi bị hành

động cố ý này của nó làm cho càng thiếu tự nhiên hơn, sau khi đón lấy quả táo,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!