Sáng sớm ngày thứ hai,
hai vợ chồng chú Ba Trần cùng đưa tôi đi Hạ Nam Oa
Chú Ba Trần vốn không
muốn đưa tôi theo, nói là đường xá gập ghềnh, sợ tôi không chịu nổi. Về sau
thấy tôi kiên quyết, chú đành đồng ý, nhưng lại nháy mắt ra hiệu với thím Ba.
Một lát sau, thím Ba bèn kéo tôi qua một bên, thấp giọng bảo: "Cháu đi thì cũng
được thôi, nhưng bộ quần áo này của cháu quả thật là bắt mắt quá, đến lúc đó
vừa vào thôn, mọi người ắt sẽ đổ xô đến xem ngay, phải thay đi mới được!"
Tôi làm gì còn bộ quần
áo nào "giản dị" hơn nữa, cuối cùng đành phải mượn một chiếc áo cũ của thím Ba
khoác ra ngoài, sau đó lại thay một đôi giày vải, rồi mới cùng chú thím lên xe
bò.
Đường đi quả đúng như
lời chú Ba nói, xóc lên xóc xuống làm mông tôi như muốn nứt ra thành bốn mảnh,
may mà ngồi trên xe bò còn thông gió, nên tôi không bị say xe.
Khi về trưa, chúng tôi
cũng đã tới được Hạ Nam Oa, vừa mới vào thôn đã có người đi tới chào hai vợ
chồng chú Ba rồi.
"Chú Ba Trần lại đến
thăm con gái đấy à?"
"Cô em này là họ hàng
của chú thím sao, trông trắng trẻo quá!"
Còn có người cứ nhìn
chằm chằm vào mặt tôi, như là đang ngắm động vật quý hiếm vậy. Tôi vội cúi đầu
xuống, vớ lấy một nắm tro trên ván xe, ngoảnh đầu đi bôi lên mặt. Thím Ba ở bên
cạnh thấy thế không kìm được bật cười.
Ha Nam Oa này hình như
khá giả có hơn Trần Gia Trang một chút, người dân trong thôn không gầy gò và
đen nhẻm như người ở Trần Gia Trang. Có điều, chắc là vì ấn tượng xấu từ trước
với cậu mợ của Kim Minh Viễn, nên tôi cứ luôn cảm thấy bọn họ không được chất
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!