Chiều tối hôm đó, chú
trưởng thôn bắc loa gọi mọi người trong thôn đến hội trường chia cá, nhân tiện
chia luôn s
tiền bán hồng trên thị
trấn hôm qua, mọi ngươi đều vui vẻ vô cùng.
Thời buổi này người dân
nông thôn muốn kiếm được chút tiền quả thực chẳng phải chuyện dễ dàng gì, làm
ruộng cả năm cũng chỉ thu hoạch được bấy nhiêu lương thực, nộp thuế xong thì số
còn lại cũng chỉ đủ ăn, đâu còn gì có thể bán lấy tiền được nữa. Tuy tiền bán
hồng tổng cộng cũng chỉ có tám, chín mươi đồng, chia mỗi nhà chỉ có dăm ba đồng
mà thôi, nhưng mới như vậy thôi đã khiến mọi người mừng rỡ lắm rồi. Đặc biệt là
chú trưởng thôn và chú Ba
- đại diện cho thôn lên thị trấn bán hồng, được nhận
hai đồng tiền công và tiền ăn uống, họ đều mừng đến nỗi không khép miệng lại
được.
Bởi vì Lưu Giang ăn cơm
ở nhà tôi, nên lúc chia cá, chú ởng thôn đã tính cho nhà tôi hai đầu người. Mọi
người đều không có ý kiến gì, còn nói hôm nay Lưu Giang đã góp rất nhiều công
sức. Ngoài ra, chú trưởng thôn còn chia một đồng cho tôi, coi như là tiền công
tôi giúp đỡ mọi người trong thôn tìm được đầu ra cho hàng hóa.
Tuy tôi cũng chẳng để
tâm tới một đồng này cho lắm, nhưng vẫn vui vẻ nhận, dù sao cũng coi như tôi đã
có đóng góp nhất định cho sự phát triển của Trần Gia Trang rồi. Tiểu Minh Viễn
đứng bên cạnh nhìn tôi, có vẻ còn vui hơn tôi. Thằng bé này tuổi còn nhỏ mà đã
biết tác dụng của tiền rồi hay sao?
Buổi tối, nhà nào nhà
nấy đều nổi lửa nướng cá, khắp thôn tràn ngập mùi cá thơm lừng. Duy có nhà tôi
là ngoại lệ, món chính trong bữa t hôm nay chính là cá chạch.
Tôi rửa sạch cá chạch
rồi cắt thành những đoạn dài bằng đốt ngón tay, ướp muối một lúc, sau đó bỏ hết
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!