Cái gọi là chế độ chấm điểm thực chất là bộ tiêu chuẩn tuyển thủ do Lục Diễn tự mình nghiên cứu. Dựa vào tổng điểm cuối cùng, nó có thể phán đoán chính xác liệu Diệp Nhiên có thực sự phù hợp để gia nhập đội hay không.
Nghe được lệnh từ tai nghe, Trần Ích nhanh nhạy nhận ra tình hình có chuyển biến. Bởi vì những tuyển thủ không được Lục Diễn công nhận sẽ bị loại ngay từ vòng đầu, không có cơ hội tiếp xúc đến bước tiếp theo.
Anh ta vội vã thông báo cho Tổ Huấn Luyện rằng mọi thứ đã sẵn sàng. Giờ chỉ còn chờ xem Diệp Nhiên thể hiện thế nào. Đến đây, Trần Ích cũng bắt đầu thấy căng thẳng, anh ta nín thở dặn dò: "Đừng lo, cứ đánh như bình thường là được."
Diệp Nhiên không hề căng thẳng. Ngay cả khi cậu ta tham gia giải đấu thế giới năm đó cũng không chút áp lực. Lúc ấy, cậu chỉ nghĩ đến việc chiến thắng, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đồng đội ôm chầm lấy đầy phấn khích: "Chúng ta là nhà vô địch!"
Thực tình Diệp Nhiên cũng không quá hiểu những cảm xúc đó. Cậu ta cũng chẳng mấy hứng thú với chức vô địch, hoàn toàn là vì Giang Thời Trân mà đi đánh giải này, chỉ là không ngờ lại có một kết cục như vậy.
Diệp Nhiên nghĩ đến đây có chút buồn bực, lối chơi cũng trở nên hung hãn hơn nhiều.
Ván này, cậu lựa chọn theo yêu cầu của Tổ Huấn Luyện khoá vào Tiểu Pháo Tristana đường giữa – một tướng đang khá mạnh ở meta hiện tại. Giai đoạn đầu, áp lực đi đường của cô nàng vốn đã mạnh, cộng thêm lối chơi hổ báo của Diệp Nhiên, đối phương nhanh chóng không chịu nổi, phải lùi về trụ.
Đúng lúc này, người đi rừng đối phương chơi chiêu "dương đông kích tây", căn tầm nhìn hoàn hảo, vòng ra sau dùng Tốc Biến khống chế cậu, phối hợp với tướng đường giữa lấy mạng Diệp Nhiên.
Diệp Nhiên không cảm thấy gì, tiếp tục đi đường.
Sau khi cả hai bên lên cấp 6, cậu chuẩn bị một pha đánh bất ngờ. Giai đoạn đầu, các pha combo đều rất đẹp, nhưng không may lại bị người đi rừng đối phương "úp sọt".
KDA đầu trận là 0-2. Ngay cả một người đi đường giữa được tóm bừa từ trại huấn luyện trẻ cũng không thể đánh ra KDA như vậy.
Tống Tân Tinh hít một hơi, theo bản năng nhìn sắc mặt Diệp Nhiên. Anh ta phát hiện Diệp Nhiên không có cảm xúc gì, như thể việc chết đối với cậu không quan trọng. Anh ta không kìm được mà than vãn: "Làm màu quá."
Tổ Huấn Luyện bên cạnh cũng thông qua màn hình thấy được thao tác của cậu, đều lắc đầu. Rõ ràng, điểm số giai đoạn đầu sẽ không cao lắm.
Trần Ích có chút sốt ruột: "Cậu đừng căng thẳng, cứ đánh như bình thường là được."
"Giống bình thường sao?" Diệp Nhiên không hiểu. Cậu bình thường đều đánh như vậy mà.
Trong một lúc suy nghĩ, cậu lại dẫm lên W - Cú Nhảy Tên Lửa lao lên. 0-2 đánh còn tàn nhẫn hơn cả 2-0. Cậu dùng sát thương cực hạn hạ gục ngay lập tức tướng đường giữa đối phương không có Tốc Biến, làm mới W, còn muốn giết người đi rừng đối phương, kết quả bị hỗ trợ truy đuổi khống chế đến chết tại chỗ.
Cậu ta rõ ràng có vạn cách để chạy thoát, cố tình chọn lối chơi đối đầu nhất.
Tống Tân Tinh che mặt: "May mà Diễn ca không ở đây, không thì tôi sợ cậu ấy bị mắng..."
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, mồ hôi trên trán Trần Ích ngày càng nhiều. Anh ta cuối cùng cũng nhận ra Diệp Nhiên có lẽ không hề căng thẳng, mà là quá thoải mái, thoải mái đến mức như đang livestream bình thường, căn bản chẳng coi trọng gì cả.
"Diệp Nhiên, cậu đánh nghiêm túc chút đi."
"Ừm."
"Đừng quá hổ báo."
"Được."
Miệng thì nói "được", nhưng tay thì vẫn cứ lao lên một hồi quẩy banh nóc, giết người xong không đi, tiếp tục lao vào, hạ gục xạ thủ đối phương một cách cực đoan, rồi vẫn không đi, lao vào rồi nằm xuống.
KDA là 5-6. Trần Ích che mặt. Buổi thử việc này coi như xong rồi.
Tuy nhiên, dưới KDA "thảm hại" của Diệp Nhiên, thì một xạ thủ chuyên gây sát thương Dư Ninh đã phát hiện ra một ưu điểm rất rõ ràng của Diệp Nhiên: đó là khả năng gây sát thương của cậu ta thực sự rất "đầy".
Mặc dù vị trí của cậu thường không được tốt lắm, nhưng tốc độ tay cực nhanh. Về cơ bản, dù giao tranh có tệ đến mấy, chỉ cần cậu ta tham gia, đều có thể gây ra lượng sát thương khổng lồ.
Sau một trận "lao đầu vào chết", cuối cùng cũng đến lúc trận đấu kết thúc. KDA của Diệp Nhiên dừng lại ở 9-8, ở giữa có hai lần sau khi chết làm mất nhịp độ lớn, ác chiến đến 45 phút, và kết cục đương nhiên là thua.
Trần Ích lau mồ hôi trên đầu, hận không thể lập tức chuyển sang giai đoạn thứ hai. Tai nghe bỗng nhiên truyền đến giọng của Lục Diễn: "Bảo cậu ta mở giao diện sát thương."
Giao diện được mở ra, mọi người hít hà một hơi. Bởi vì một mình cậu gần như gây ra tổng sát thương bằng cả đội kia, cao hơn 5000 so với xạ thủ MVP của đối phương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!