Chương 42: (Vô Đề)

Buổi họp chiến thuật hôm sau, Lục Diễn mang từng vấn đề cụ thể của mỗi tuyển thủ ra phân tích riêng rẽ, đồng thời giao cho họ một bản kế hoạch huấn luyện tỉ mỉ và chi tiết.

Tống Tân Tinh nhìn danh sách đề nghị dài dằng dặc của mình, buột miệng thốt lên một tiếng "Má ơi", rồi vươn đầu sang xem bản của Dư Ninh. So với mình, Dư Ninh bị nhận xét ít hơn hẳn, chỉ bị đánh dấu nhấn mạnh ba điểm: Khả năng đè đường đầu trận, xử lý giao tranh tổng, và vị trí đứng khi chiến đấu.

Không cam tâm, cậu ta lại quay qua nhìn bản của Lý Nghị. Lục Diễn cũng không viết nhiều, chỉ nhấn mạnh về mặt tâm lý thi đấu, đề nghị anh ta hãy dũng cảm chọn tướng, mạnh dạn thao tác.

Tống Tân Tinh bán tín bán nghi, quay sang nhìn Diệp Nhiên, thấy người kia đang ngơ ngác nhìn chằm chằm vào tờ giấy trong tay, tưởng đâu bị sốc giống mình, bèn thò đầu sang xem thử, rồi lại buột miệng thốt "Má ơi" lần nữa.

Bởi vì trên tờ phiếu của Diệp Nhiên chỉ có đúng một câu: "Chú ý sức khỏe."

Một đòn cẩu lương nặng nề đập thẳng vào mặt, khiến Tống Tân Tinh tức nghẹn họng, uất ức nhìn bản kế hoạch trong tay mình: "Tui nghi Diễn ca đang cố tình nhắm vào tui đấy!"

Trên bục, Lục Diễn đột nhiên ngừng nói, liếc xuống nhìn Tống Tân Tinh, thản nhiên bảo: "Nếu có ý kiến thì cứ phát biểu."

Tống Tân Tinh lập tức căng cứng người, vội vàng gấp tờ giấy lại chỉnh tề: "Không có…"

Sau đó là phần phát biểu của Tổ huấn luyện và các chuyên gia phân tích số liệu, bao gồm cả Trần Ích. Mỗi người đều chia sẻ góc nhìn của mình.

Diệp Nhiên nghe không hết, nhưng hiểu đại khái là: trận đấu ngày mai phải thắng, nếu không thì thứ hạng của XG sẽ không còn lạc quan như hiện tại.

Cậu ngáp dài một cái, đang ngồi phía trước thì bỗng thấy Lục Diễn quay đầu nhìn mình, sau đó im lặng đứng dậy, ngồi xuống cạnh bên: "Hôm qua không ngủ ngon à?"

Hôm qua đúng thật là ngủ muộn. Diệp Nhiên sợ bị người khác phát hiện, nên trời còn chưa sáng đã lặng lẽ rời đi. Về đến phòng thì chăn lạnh, không khí lạnh, nằm mãi không ngủ được.

Cậu gật đầu, mệt mỏi gục xuống bàn.

Lục Diễn vỗ nhẹ cánh tay mình, ra hiệu cho cậu dựa vào.

Tuy rất muốn, nhưng Diệp Nhiên vẫn có chút chột dạ, lén lút liếc nhìn Trần Ích trên bục, rồi nhỏ giọng hỏi: "Nếu bị giám đốc Trần thấy thì có ổn không…?"

Lục Diễn đáp ngắn gọn: "Không cần để ý đến anh ta."

Anh lại vỗ vỗ tay, Diệp Nhiên không nhịn được liền rụt rè dựa vào. Còn giả vờ dùng tờ giấy trong tay để che mặt, như học sinh đang lén ngủ trong giờ học.

Lục Diễn thấy tư thế cậu nằm chưa ổn, còn chỉnh lại đầu cho cậu một chút. Tờ giấy từ từ rơi xuống che mặt, Diệp Nhiên cũng ngủ ngon lành hơn.

Trên bục, Trần Ích bất ngờ ăn một đòn "cẩu lương" trực diện:

???

Hai người các cậu là định công khai luôn rồi hả??

Sau buổi họp, Trần Ích rốt cuộc nhịn không được, hỏi thẳng Lục Diễn: "Cậu với Diệp Nhiên không phải bảo là đang chưa có gì sao?"

Lục Diễn đang thu dọn tài liệu, chẳng buồn để ý đến anh ta. Trần Ích càng khoái chí, tiếp tục trêu: "Thật sự là chưa gì thật không? Nếu hai người kết hôn, tôi phải ngồi bàn chính đấy! Không nhờ tôi cực lực đề cử, với cái tính tình quạu quọ của cậu, thì cậu ta vào đội nổi chắc?"

Người phía trước bất chợt quay đầu lại nhìn hắn, nhàn nhạt nói: "Người mời cậu ấy đến thử huấn luyện là tôi, người đóng dấu phỏng vấn cũng là tôi, người ký hợp đồng với cậu ấy cũng là tôi. Xét ra thì, công lao vẫn là tôi lớn nhất, đúng không?"

Trần Ích khựng lại một chút, chợt phát hiện… hình như đúng thật là vậy.

Anh ta như chợt nhận ra điều gì đó, lập tức đuổi theo: "Lục Diễn! Cậu nói thật đi, cậu có phải đã thích Diệp Nhiên từ sớm rồi không? Có phải ngay từ đầu đã muốn kéo cậu ta về đội?"

Người phía trước không đáp, chỉ nhét một chồng tài liệu vào tay hắn: "Đi tìm người giúp tôi sắp xếp lại chỗ này, phân loại rõ từng phần rồi gửi lại cho tôi."

Trần Ích nhận lấy, cau mày: "Sao mà nhiều thế này?"

Rồi anh chợt nhận ra đối phương đang cố tình đánh trống lảng. Ngẩng đầu lên thì Lục Diễn đã đi xa rồi.

Trần Ích thở dài bất lực: "Cậu còn định mạnh miệng đến bao giờ nữa đây…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!