Chương 34: (Vô Đề)

Ván đấu đầu tiên vừa kết thúc, Khương Diệp Minh đã cảm thấy không ổn. Cậu ta lập tức khoác áo chạy ra ngoài mua bánh kem nhỏ, tăng tốc đến mức suýt vượt đèn đỏ. Thế mà lúc quay lại vẫn không kịp, chỉ kịp nhìn thấy chiếc xe chở Diệp Nhiên phóng đi, còn tiện tay phun luôn một làn khói thẳng vào mặt.

Khương Diệp Minh mở điện thoại ra nhìn, phát hiện trận của Diệp Nhiên mới kết thúc chưa tới 17 phút. Cậu ta vừa tức vừa buồn cười, gõ tin nhắn liên tục:

AKKK_: "Sao hôm nay đánh ác vậy?"

AKKK_: "Bánh kem nhỏ tôi đã mua rồi, không định ăn sao?"

AKKK_: "Hay để tôi mang qua cho cậu nhé?"

Diệp Nhiên: "Đừng đừng đừng!"

Diệp Nhiên: "Đội trưởng tôi không cho tôi chơi với cậu nữa…"

AKKK_: "???"

AKKK_: "Anh ta không cho cậu chơi với tôi, cậu liền không chơi với tôi thật à?"

Diệp Nhiên: "Cậu yên tâm, làm người phải có lương tâm. Cậu đã cùng tôi tụt điểm biết bao lần, trong lòng tôi, cậu sớm đã là bạn bè rồi. Tôi không tuyệt tình đâu."

Khương Diệp Minh "xùy" một tiếng, lẩm bẩm: "Ai mà muốn làm bạn với cậu chứ…"

Trở lại phòng nghỉ, nhân viên đang đói rã, rôm rả bàn chuyện gọi đồ ăn. Cậu ta đặt hộp bánh kem xuống bàn, lười biếng nói:

"Ăn đi."

"Ôi, mua riêng cho tụi em á?!"

"AK sao không ăn? Tâm trạng không tốt à?"

Khương Diệp Minh chống cằm, mặt tỉnh bơ:

"Tôi vui mà, thắng trận rồi còn gì…"

Trên đường về, cậu ta lên Weibo đăng một dòng:

"Hôm nay lại là một ngày bị bồ câu cho leo cây."

Khu bình luận lập tức dậy sóng:

[???]

[Thật sự yêu đương rồi à?]

[Tôi bảo sao dạo này cậu cứ thả thính lung tung...]

[Quả nhiên mùa xuân đã tới.]

[Lúc trên sân khấu xòe đuôi như công, tôi muốn khinh bỉ cậu ghê.]

[Khai mau, thích ai đấy? Bố giúp cậu đi cầu hôn luôn!]

[Tấn công thẳng đi, do dự cái gì nữa!]

Trở lại căn cứ, trời đã khuya. Lục Diễn quyết định dời việc phân tích trận đấu sang ngày mai. Kỳ thực, cũng chẳng còn gì để phân tích nữa, Diệp Nhiên đánh quá ác liệt, mọi chiến thuật, đội hình, khắc chế… trước thực lực tuyệt đối đều trở nên vô nghĩa.

Cấp trên còn đặc biệt gọi điện chúc mừng, không ngớt lời khen ngợi, dặn dò họ tiếp tục giữ vững phong độ. Nhiệt độ tìm kiếm và lượng tương tác liên quan đến trận đấu cũng tăng vọt.

Trần Ích cười tít mắt từ đầu đến cuối, vui đến mức miệng không khép lại được. Lục Diễn tâm trạng cũng không tệ, hào phóng cho cả đội nghỉ buổi tối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!