Chương 33: (Vô Đề)

Từ cửa sổ phòng huấn luyện ở căn cứ, có thể nhìn thấy tầng dưới.

Lục Diễn đứng bên khung cửa, tay cầm ly cà phê đen còn nóng, ánh mắt lạnh nhạt dõi theo hai người đang trò chuyện phía dưới.

AK ngồi vắt chân trên xe máy, ôm hờ chiếc mũ bảo hiểm, ánh mắt không rời Diệp Nhiên, cười đến mức lộ rõ vẻ mờ ám. Mái tóc nhuộm bồng bềnh khiến hắn nhìn từ góc nào cũng giống một chú chó to lúc nào cũng vẫy đuôi đòi gần gũi.

Không hiểu vì sao màu tóc của Diệp Nhiên lại hợp với AK đến vậy. Hai người đứng cạnh nhau, vừa nói vừa cười, trông chẳng khác gì đôi bạn thân lâu năm. Khung cảnh ấy khiến người ta phải thừa nhận: quả thực rất hòa hợp.

Phía sau, giọng Trần Ích chậm rãi vang lên: "Lý Nghị bảo AK là bạn quen trên mạng của Diệp Nhiên, hình như cũng được một hai năm rồi."

Lục Diễn không đáp, chỉ lặng lẽ nhấp một ngụm cà phê.

Trần Ích nghiêng đầu liếc xuống tầng dưới, không nhịn được buông lời trêu chọc: "Nhìn cũng đẹp trai phết đấy. Tôi đoán chắc chưa từng gửi ảnh cho Diệp Nhiên đâu nhỉ? Nếu không thì... chậc chậc. Tôi nghe nói AK được giới trẻ mê lắm, vừa hài hước vừa biết chơi, bình thường thì ngầu lòi kiêu ngạo, nhưng yêu vào thì ngoan ngoãn như cún con, ai mà không thích chứ?

Rảnh rỗi còn có thể ngồi xe máy hắn chở đi hóng gió."

Lục Diễn suýt sặc, khẽ lầm bầm: "Không lo làm việc tử tế đi."

Trần Ích bật cười, chẳng buông tha: "Có người thì làm việc tử tế thật đấy. Ngày nào cũng quay cuồng như con vụ, bận đến nỗi chẳng có nổi thời gian chơi với ai. Ở chung lâu, cũng đến lúc khiến người ta chán rồi."

Nói đoạn, anh ta cố tình liếc nhìn ly cà phê trên tay Lục Diễn, chép miệng: "Này, cà phê đen à? Đắng vừa đủ độ, chỉ có cậu uống nổi thôi."

Trước khi rời đi, Trần Ích còn cố tình ngân nga một giai điệu nghe chối tai: "Dựa vào cái gì kẻ đến sau lại được yêu, bởi vì người trước không tranh không giành..."

Lục Diễn đứng cạnh cửa sổ, vốn đã thấy lạnh. Đúng lúc đó, Tống Tân Tinh vừa giành chiến thắng sau một ván đấu liền hét ầm lên: "Đã! Đối phương dẫn tôi 2000 vàng thì sao? Lão tử kẻ đến sau vẫn được trên, đánh bẹp hắn!!"

"Tống Tân Tinh."

"Dạ?"

"Thêm 20 trận huấn luyện thể lực."

"... Hả?!"

Tiễn AK về xong, Diệp Nhiên vừa bước vào phòng huấn luyện đã nghe tiếng Tống Tân Tinh oán trách ầm ĩ, đỏ cả mặt vì tức:

"Tôi thiếu hẳn 100 trận huấn luyện thể lực đấy! Cậu tin được không? Cho vay nặng lãi cũng không ác đến thế!"

Diệp Nhiên đành nhỏ giọng an ủi: "Có khi là vì muốn tốt cho anh thôi? Sợ anh lên sàn bị đánh?"

Tống Tân Tinh trừng mắt nhìn cậu chằm chằm, xác định đối phương không đứng về phe mình, liền nhào tới cắn: "Tristana đáng ghét! Cậu đúng là đồ trọng sắc khinh bạn! Tôi cắn chết cậu luôn!"

Dư Ninh thấy vậy vội giữ chặt anh ta lại, sợ lỡ cắn trúng thật.

Để đền bù, Diệp Nhiên dưới áp lực "lên án" của Tống Tân Tinh, đành cùng cậu ta hoàn thành 20 trận huấn luyện thể lực mới được tha. Khi kết thúc, Diệp Nhiên mệt đến mức suýt lết không nổi, nhìn đồng hồ đã hơn 1 giờ sáng.

Trên đường về phòng, ngang qua phòng Lục Diễn, cậu thấy cửa không khép hẳn, còn hé ra một khe. Tò mò liếc nhìn vào trong, thấy ánh sáng trong phòng không quá rõ, chỉ có đèn bàn sáng nhạt chiếu lên người Lục Diễn. Bóng anh in xuống nền, trông lặng lẽ đến lạ.

Diệp Nhiên định hé cửa thêm một chút để nhìn rõ hơn, không ngờ bị bắt gặp.

"Tới ngồi một lát đi."

...Ơ? Tự nhiên lại có chuyện tốt vậy sao?

Diệp Nhiên bước vào phòng, theo thói quen khẽ đóng cửa lại. Tiếng "cạch" vang lên rất khẽ, nhưng trong không gian tĩnh lặng, âm thanh ấy dường như khuếch đại, khiến không khí trở nên mơ hồ khác lạ. Căn phòng chỉ còn lại hai người họ, bầu không khí thoáng chốc mang theo cảm giác ám muội khó nói thành lời.

Lục Diễn dừng tay, xoay ghế lại, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía cậu. Ánh đèn bàn vàng nhạt rọi xuống nửa gương mặt anh, đường nét như dịu lại trong bóng sáng mờ ảo. Nhất là khi anh tháo kính ra, ánh mắt chợt trở nên sâu lắng và tập trung, như thể cả thế giới đều đang bị hút vào tầm nhìn đó.

Diệp Nhiên còn đang lưỡng lự không biết có nên bước tới gần không, thì đối phương đã khẽ vỗ lên chiếc ghế bên cạnh, ngắn gọn: "Ngồi đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!