Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ vote và cmt nhé mọi người, tui thích đọc cmt của mọi người lắm á💕 ______
◎ Điểm số ◎
Bên cạnh bàn cược có ghế, Lục Như Phong kéo một chiếc đến.
Sau đó, cứ thế mà ngồi xuống trước bàn cược.
Những người còn lại cũng làm theo, nhanh chóng lấp đầy các vị trí quanh bàn.
Nguyễn Thanh toàn thân cứng đờ, mím chặt môi, không nói lời nào.
Vài người ngồi bên nhau trông cứ như là bạn cũ lâu ngày gặp lại.
Nhưng thật ra họ chẳng phải bạn bè gì hết, mà là những kẻ chỉ hận không thể tiễn nhau cho một vé xuống âm tào địa phủ.
Đa số những người chơi cấp cao đều là người tự cô lập bản thân, gần như chẳng bao giờ tổ đội với người khác để vào phó bản.
Quan hệ giữa họ hoặc là người dưng, hoặc là kẻ thù, hiếm có khi nào tụ tập cùng nhau thế này.
Huống hồ còn có cả mối liên hệ với Nguyễn Thanh chen vào, cho dù cùng ngồi một chỗ, bầu không khí vẫn nặng nề đến ngạt thở.
Có lẽ vì đã hẹn cược nhau vào tối mai, nên tuy hơi căng thẳng nhưng cũng không đến mức quá nguy hiểm.
Cuối cùng vẫn là Lục Như Phong mở lời trước, giọng nhạt như nước: "Lâu rồi không gặp."
Nguyễn Thanh hàng mi khẽ run, cuối cùng nhẹ nhàng "ừ" một tiếng.
Cậu hoàn toàn khác với những người còn lại, cứ như chẳng ăn nhập gì với cái bàn cược này cả.
Tựa như chú thỏ nhỏ lạc vào bầy sói.
Biết rõ lũ sói xung quanh nguy hiểm vô cùng, nhưng vì xung quanh đâu đâu cũng là ác thú, chạy cũng không có cửa.
Thậm chí là không dám chạy, chỉ có thể co ro ngồi rụt lại trên đất.
Không thể đi đâu, cũng không dám đi đâu.
"Em vào game kinh dị vô hạn bằng cách nào vậy?" Lục Như Phong hỏi điều hắn đã tò mò từ lâu.
Nguyễn Thanh mím môi, có phần không chắc chắn: "... Có lẽ là vì bệnh tim."
Quý Chi Viên nhíu mày: "Chết vì bệnh tim à?"
Nguyễn Thanh hơi chần chừ, cuối cùng lại khẽ lắc đầu.
Cậu thật sự không rõ mình đã vào game thế nào, bởi vì... cậu chẳng có ký ức về chuyện đó.
Ít nhất thì cậu không nhớ là mình đã chết.
Vào một buổi chiều vô cùng bình thường, cậu đột nhiên bị cuốn vào kinh dị vô hạn, rồi bị hệ thống thông báo rằng đã trở thành NPC đặc biệt trong game.
Khi tiến vào khu vực trung tâm của cái game này, Nguyễn Thanh từng tra xét, thấy rằng tất cả người chơi khác đều chết rồi mới vào game.
Hình như chỉ có cậu là ngoại lệ.
Quý Chi Viên thấy Nguyễn Thanh lắc đầu, liền hỏi tiếp: "Vậy cậu chết vì lý do gì?"
Nguyễn Thanh lại lắc đầu lần nữa: "Tôi chưa chết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!