Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ vote và cmt nhé mọi người, tui thích đọc cmt của mọi người lắm á💕 ______
◎Thắng rồi◎
Vì lúc này đã là nửa đêm nên khu 2 của Sòng Bạc Sinh Tử không đông người lắm, phần lớn đều là người chơi từ khu 1 theo sang hoặc những tay cược gan to hơn người.
Giờ phút này, gần như tất cả đều vây quanh bàn cược này.
Từ khi mấy người kia xuất hiện, đám người chơi không ai còn dám dán mắt nhìn bài của Nguyễn Thanh nữa, tất cả đều rút về đứng phía sau lưng người đàn ông kia.
Không khí căng đến ngột ngạt, hoàn toàn không còn chút náo nhiệt hay điên cuồng thường thấy của Sòng Bạc Sinh Tử.
Những kẻ không nhận ra danh tính của mấy người đó cũng bất giác thấy lạnh sống lưng, vô thức nín thở, sợ chỉ cần khẽ lên tiếng cũng gây ra hậu quả không tưởng.
Đó là bản năng và trực giác sinh tồn khắc sâu trong máu của con người.
Người duy nhất dường như không bị ảnh hưởng chính là người đàn ông đang chăm chú nhìn bài của mình với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Từ đầu đến cuối anh chưa từng ngẩng đầu lên, như thể hoàn toàn không cảm nhận được áp lực tứ phía, chỉ chuyên tâm nhìn vào mấy lá bài trong tay.
Rõ ràng chỉ là chơi một ván Đấu Địa Chủ đơn giản, vậy mà trông anh như đang giải một bài toán ngàn năm chưa ai có lời đáp, đánh một cách cực kỳ chậm rãi và lưỡng lự.
Hiển nhiên là đang suy nghĩ rất kỹ.
Nhưng chậm đến mức gần như hành hạ người xem, khiến đám cược thủ đứng xem sốt ruột đến độ muốn bứt tóc giựt tai.
Bởi vì kết quả của quá trình suy nghĩ kỹ càng đó... cứ như thể đang nghĩ bằng chân.
Ban đầu, Lục Như Phong và mấy người khác còn tưởng Nguyễn Thanh chắc chắn thua không chối cãi được, nhưng đến khi thấy người đàn ông kia tốn cả buổi mới đánh ra một lá bài dở tệ, ánh mắt họ bỗng khựng lại.
Không khí quanh bàn cược thoáng ấm lên một chút.
Với cái lối đánh như vậy, cũng chưa chắc là không thể thắng.
Dù sao thì người có thể thấy một đôi mà không đánh, lại phá cả sảnh liên tiếp để đánh lẻ thì trên đời đúng là hiếm có khó tìm.
Nếu anh đánh sảnh, có khi ván này đã thắng từ lâu rồi.
Nhưng anh lại cố phá bài ra đánh lẻ, khiến cả bộ bài trong tay trở nên vô dụng, cũng vì thế mới tạo cơ hội cho Nguyễn Thanh lật ngược tình thế.
Nguyễn Thanh lúc chia bài đã nhìn ra hết bài của đối phương, đương nhiên cũng đoán được khả năng cao anh sẽ chơi theo hướng đó nên chẳng thấy bất ngờ gì.
Bài lẻ trong tay cậu rất nhiều, nên kể cả đối phương có chơi kiểu như vậy, cậu vẫn có thể âm thầm dọn đường cho anh thắng.
Nhưng dưới ánh nhìn của mấy người kia, việc chủ động nhường bài là điều không thể xảy ra. Nguyễn Thanh chỉ có thể chọn cách ra bài theo hướng dễ thắng nhất.
Đấu Địa Chủ vốn không tốn nhiều thời gian, hơn nữa Nguyễn Thanh gần như không cần suy nghĩ nhiều, chỉ một lúc sau cả hai bên đều đã gần đánh hết bài.
Thời khắc phân định thắng thua đã đến.
Nguyễn Thanh chỉ còn lại hai lá, là một đôi chín.
Đây là phương án tối ưu nhất mà cậu đã tính toán và phân tích ra.
Trong khi đó, người đàn ông còn ba lá một đôi 6 và một con 10 bích. Hiện tại đến lượt anh ra bài.
Cả đôi và bài lẻ đều không lớn, nhưng chỉ cần anh đánh ra lá 10 bích thì sẽ thắng.
Nếu đánh đôi sáu, anh sẽ thua.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!