Chương 8: Tiết huệ vũ lo lắng

[Anh muốn nắm lấy tay cô, nhưng chẳng có cách nào chạm tới.]

***

"Trước tiên chúc mừng Bùi tổng đã trở thành Chủ tịch Hội đồng quản trị mới." Một thành viên Hội đồng quản trị của tập đoàn Bùi Thị nở một nụ cười nịnh nọt nâng ly chúc mừng Bùi Vĩnh Ngọc. Các thành viên Hội đồng quản trị và cổ đông lớn còn lại cũng nâng ly chúc mừng, mỗi lời nói đều là từ ngữ tán dương tâng bốc.

Hội đồng quản trị tuy chưa được triệu tập nhưng ai cũng biết Bùi Quốc Lập đã là mặt trời lặn về phía Tây, Bùi Vĩnh Ngọc đang thâu tóm gần hết cổ phần và bất khả chiến bại, thành viên Hội đồng quản trị mới do Đại hội đồng cổ đông bầu chọn chắc chắn là người của Bùi Vĩnh Ngọc. Nếu bây giờ không quy hàng hắn, sau này tuyệt đối không có trái ngọt để ăn.

Nhìn đám cáo già này, Bùi Vĩnh Ngọc tay cầm ly rượu, trên mặt nở nụ cười: "Không phải Giám đốc Thẩm và Giám đốc Lưu thuộc phe của Bùi Ôn Du sao? Các người chắc chắn muốn đi theo tôi?"

Sắc mặt Thẩm Quốc Khánh ngượng ngùng: "Bùi Ôn Du đã tàn phế, hiện tại chỉ còn là giám đốc trên danh nghĩa. Nhiệm kỳ ba năm đã hết. Một khi Hội đồng quản trị được tổ chức nào còn vị trí cho hắn. Người như vậy sao có thể so với Giám đốc Bùi được chứ?"

"Đúng vậy đúng vậy, trong công ty chúng ta chỉ có một Giám đốc Bùi, sau này cũng chỉ có một Chủ tịch Bùi."

Chúng thành viên hội đồng đều gật đầu phụ họa, cố ý cường điệu rằng chỉ có một người.

Bùi Vĩnh Ngọc rũ mắt mỉm cười, hắn nhớ lại lần cuối cùng nhìn thấy Bùi Ôn Du là ngày ông nội thu hồi chức Tổng Giám đốc công ty con của anh.

Người em họ này từ nhỏ đã thông minh hơn hắn, làm gì cũng đứng nhất, được ông nội khen ngợi hết lời. Trong mắt hắn, Bùi Ôn Du chính là "con nhà người ta", vĩnh viễn cao cao tại thượng dáng vẻ xa rời quần chúng.

Tuy nhiên, vào ngày hôm đó, là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Bùi Ôn Du, người luôn sạch sẽ và kiêu ngạo, lại rơi vào tình trạng suy sụp ủ rũ như vậy.

Hai chân tàn tật, ngồi xe lăn, khiến anh vô thức cúi đầu nhìn xuống……

Vừa nghĩ đến đây, Bùi Vĩnh Ngọc liền nhịn không được mà khẽ bật cười.

Hắn luôn rất ghét Bùi Ôn Du.

Ban đầu, vốn dĩ Bùi Ôn Du không có hứng thú với việc kế thừa công việc kinh doanh của gia tộc, nhưng vào năm năm trước anh đột nhiên thay đổi và bắt đầu tranh giành quyền lực với hắn.

Không chỉ liên hôn với Tiết Thị, mà còn sinh được một cậu con trai!

Khi biết được từ bác sĩ riêng của ông nội rằng bệnh tình của ông ngày càng nặng, hắn biết rằng Bùi Ôn Du, cái gai trong mắt cái đinh trong thịt này cần phải được loại bỏ ngay lập tức.

Nên hắn đã lên kế hoạch cho một vụ tai nạn xe hơi.

Cố tình để xe tải chở quá tải trọng, giả vờ mất kiểm soát và đâm vào chiếc xe mà Bùi Ôn Du đang ngồi.

Ngày hôm ấy, hắn đã chờ đợi tin vui về cái chết của Bùi Ôn Du trong một vụ tai nạn xe hơi, nhưng thứ hắn nhận được lại là tin tức Bùi Ôn Du bị thương nặng, được đưa đến bệnh viện sau đó cấp cứu thành công.

Ban đầu vốn nghĩ Bùi Ôn Du không chết là một thất bại lớn, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng đau khổ của Bùi Ôn Du ngồi trên xe lăn, hắn lại cảm thấy có lẽ còn sống so với cái chết càng khiến anh đau khổ hơn.

Bùi Vĩnh Ngọc mỉm cười nhấp một hớp rượu trắng, chỉ thấy thư ký đang đứng bên ngoài đột nhiên xông vào với vẻ mặt hoảng sợ.

Hắn cau mày, định khiển trách thư ký vì đã quấy nhiễu đến hứng thú của hắn, chợt nghe thư ký ghé vào tai hắn thấp giọng nói vài câu.

Sắc mặt Bùi Vĩnh Ngọc lập tức thay đổi, mà ngay lúc này điện thoại của hắn đột nhiên vang lên, cùng lúc đó, điện thoại di động trong cả phòng lần lượt vang lên.

Nhóm thành viên hội đồng và đại cổ đông mờ mịt nhìn nhau không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng khi họ trả lời điện thoại, nét mặt của mọi người đều khác nhau, tất cả đều kinh hoảng nhìn về phía Bùi Vĩnh Ngọc đang tái mét mà bóp vỡ ly rượu.

Máu tươi từng giọt hòa với rượu rơi trên mặt đất, Bùi Vĩnh Ngọc ngước mắt lên liếc nhìn các thành viên hội đồng và nhóm đại cổ đông đã bắt đầu dao động.

"Các vị thành viên hội đồng quản trị và đại cổ đông, các vị sẽ không tin những tin đồn lan truyền trên mạng chứ?"

Giọng Bùi Vĩnh Ngọc trầm xuống, trong phòng yên tĩnh dâng lên một bầu không khí thật vi diệu.

"Bùi tổng, ngay khi tin đồn này xuất hiện, giá cổ phiếu của Bùi Thị chắc chắn sẽ giảm mạnh…… Chúng ta phải làm sao đây…… Chúng tôi đều đem gia sản của mình đầu tư vào cả rồi."

"Tôi vừa mới mua mấy trăm ngàn cổ phiếu cách đây không lâu…… Nếu không bán đi mười vạn cổ phiếu này, không phải là sẽ lỗ chết sao!".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!