Chương 36: Bento tình yêu

[Quả thật là một chiếc áo bông nhỏ ngọt ngào!]

***

Sau khi nắm tay Bùi Dục Kỳ bước vào nhà bếp, Tiết Huệ Vũ chỉ thấy bé thận trọng đứng bên cạnh mình, hơi sợ hãi hết nhìn đông tới nhìn tây. Sau đó ánh mắt từ sợ hãi dần biến thành mới lạ.

Ngay lập tức cô chỉ vào từng món đồ vật rồi giới thiệu: "Đây là lò nướng……"

"Đây là bánh mì nướng, đây là giăm bông, đây là lát pho mát……"

Trên đường trở về, Tiết Huệ Vũ đã đặt nguyên liệu nấu ăn trên mạng rồi chuyển thẳng đến nhà.

Cô cũng nhớ như in chỗ để xoong nồi ở nhà nên nhanh chóng sắp xếp dụng cụ và nguyên liệu lên bàn thành hai loại.

Trước đây khi giảm béo, đôi khi không kịp làm một bữa cơm kiêng, Tiết Huệ Vũ sẽ làm sandwich tự chế từ lúa mì nguyên chất đã giảm chất béo mà không cần sốt salad và pho mát, thịt về cơ bản là ức gà với hàm lượng chất béo rất thấp và hàm lượng protein rất cao.

Mà ức gà luộc nhạt nhẽo, khô khan còn dính răng nữa, trừ mấy người giảm cân và tập thể hình, chắc là chẳng ai muốn ăn.

Bây giờ làm đồ ăn cho bé con, hẳn nên bổ sung nhiều thành phần dinh dưỡng trên cơ sở dễ tiêu hóa và hấp thu, đồng thời trang trí bên ngoài cũng rất quan trọng.

Nghĩ như vậy, Tiết Huệ Vũ cắt các góc của tám miếng bánh mì nướng, khuấy đều bơ tan chảy, lúc cầm một miếng bánh lên bôi cả mặt trước và mặt sau, chỉ thấy Bùi Dục Kỳ đang ngồi trên ghế em bé xem rất nghiêm túc và tập trung, cô lập tức đưa chiếc cọ quét nhỏ qua, cười nói: "Mẹ còn phải chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn khác, nhiệm vụ phết bơ giao cho con nhé."

Bùi Dục Kỳ mang trọng trách nặng nề lập tức gật đầu, sau khi mẹ giúp bé đeo bao tay nhựa vào, bé lấy chiếc cọ quét nhỏ do mẹ giao cho rồi tò mò bôi lên bánh mì một cái. Sau đó cẩn thận phết đều bơ lên từng lát bánh mì nướng còn lại ở cả mặt trước và mặt sau.

Trong quá trình bôi phết, tâm trạng Bùi Dục Kỳ ngoài ý muốn có chút vui vẻ.

Khi hoàn thành công việc và ngẩng đầu lên, chỉ thấy chiếc bát nhỏ trong suốt trước mặt mẹ đã bày đầy đủ các loại nguyên liệu nấu ăn đủ màu sắc, trên thớt phát ra âm thanh nhỏ soạt soạt khi cắt rau.

Bùi Dục Kỳ ngồi trên ghế em bé trợn mắt há mồm, mẹ thật là lợi hại!

Sau khi dặn dò bé con xong, Tiết Huệ Vũ tự mình bận rộn.

Đầu tiên cô luộc trứng rồi cắt thành từng miếng nhỏ, sau đó nghiền bí ngô và khoai tây đã nấu chín để riêng một bên, đem cà rốt và hạt ngô chín thái hạt lựu ngay ngắn, đến khi làm xong tất thảy, đã thấy Bùi Dục Kỳ đã phết bơ đều đặn mỗi miếng bánh mì.

"Bé cưng thật lợi hại nha! Phết rất đẹp! Phết còn đều hơn cả mẹ! Nói không chừng con có tài vẽ tranh đó!"

Tiết Huệ Vũ thuận miệng khen ngợi, ý định ban đầu của cô là dù bé con có làm gì cũng phải khen ngợi, khiến cho bé con trở nên tự tin, nhưng lại không biết mỗi câu mỗi lời của cô đều được Bùi Dục Kỳ khắc ghi trong lòng.

Tiết Huệ Vũ đặt bánh mì đã phết bơ của Bùi Dục Kỳ vào lò nướng điện đã được làm nóng.

Trong khi chờ bánh mì nướng chín, Tiết Huệ Vũ lại cho thêm cà rốt, bông cải xanh, hành tây và trứng cắt nhỏ, sốt mù tạt Pháp và mật ong vào bí đỏ xay nhuyễn khuấy đều, để làm thành sốt bí đỏ.

Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, thì bánh mì cũng đã được nướng chín.

Mùi bánh mì nướng thơm phức tỏa ra, Tiết Huệ Vũ lấy một lát đặt lên đĩa, phết lên trên đó trứng xắt nhỏ, sốt salad và sốt bí đỏ, sau đó xếp giăm bông lên, lát pho mát và rau xà lách. Nhìn thấy Bùi Dục Kỳ đang trông mong nhìn mình. Tiết Huệ Vũ mỉm cười hỏi, "Nếm thử một chút xem?"

Cô đặt một miếng bánh mì nướng khác lên trên, sau đó cắt nó thành những hình tam giác nhỏ và đưa cho Bùi Dục Kỳ.

Bánh mì nướng được cắt thành hai nửa hình tam giác nhỏ, lớp ngoài vàng giòn rụm để lộ nước sốt bí đỏ vàng cam, những lát dăm bông hồng nhạt và rau xanh được kẹp thành từng lớp bên trong, trông đẹp mắt cực kỳ.

"Ăn nhon!"

Bùi Dục Kỳ cắn một miếng to, jam

-bông thơm mặn và xà lách giòn tan, dưới sự trợ lực của trứng, sốt salad và sốt bí đỏ kèm theo chua chua ngọt ngọt trong miệng. Bánh mì nướng giòn tan trong miệng, hương vị thơm ngọt lại chẳng có một chút hương vị béo ngậy.

Đôi mắt Bùi Dục Kỳ sáng lên ngay lập tức, giọng nói giòn tan non nớt vô cùng.

Tiết Huệ Vũ thấy bé thích ăn, cười sửa lại: "Là ngon, không phải nhon. Phải chú ý đến âm lưỡi thẳng lên."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!