Chương 6: (Vô Đề)

◎aaaaaa !!! Sao bé con của cô lại vừa dễ thương vừa đáng yêu như vậy chứ !◎

Tiết Huệ Vũ đoán rằng có lẽ bởi vì bé con mắc chứng tự kỷ nên không thể đến trường, nhưng việc bé con có thể chấp nhận một người lạ là cô đọc nghe những câu chuyện cổ tích, cho thấy đây là một sự phát triển tốt. Có thể chứng tự kỷ của bé không nghiêm trọng lắm, có thể do ảnh hưởng của môi trường sau này.

Hiện tại mới ba tuổi rưỡi, nếu can thiệp sớm hơn thì không phải không có hy vọng chữa khỏi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô cười dịu dàng nói: "Ở trong phòng một mình buồn chán lắm, ra ngoài đi dạo nhiều hơn một chút, có thể kết bạn mới ~ Đi đến trường còn có thể học tập, sau này biết chữ thì có thể tự mình đọc truyện cổ tích rồi."

"Ầm" , quyển truyện cổ tích bị ném xuống đất, Bùi Dục Kỳ cau đôi mày nho nhỏ, cắn đôi môi tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn Tiết Huệ Vũ.

Siêu dữ dội. jpg!

Còn phát cáu mà ném sách nữa !

Đột nhiên bị động tác ném sách của Bùi Dục Kỳ hù dọa khiến Tiết Huệ Vũ sợ cậu vất vả lắm mới mở cửa trái tim lại không thèm để ý đến mình nữa, cô lập tức giơ tay đầu hàng, áy náy nói: "Là lỗi của mẹ, không đến trường thì không đến trường .... Mẹ có thể dạy con tất cả mọi kiến thức ở trường."

"Mẹ ơi nhưng mà..."Thấy Bùi Dục Kỳ vẫn còn đang cau mày giận dữ, Tiết Huệ Vũ vỗ ngực cười nói: "Học bá(1) danh xứng với thực, vào Đại học Harvard ấy hả, mẹ còn giỏi hơn, mẹ đã trúng tuyển khoa khiêu vũ ở Trường Juilliard, nơi có tỷ lệ trúng tuyển thấp hơn cả Harvard đó! "

(1)Học bá: chỉ người chăm chỉ học hành nên được điểm cao.

Bị biểu cảm long lanh của Tiết Huệ Vũ dỗ khiến Bùi Dục Kì mờ mịt chớp chớp đôi mắt, không hiểu gì mà khẽ nghiêng đầu, dường như không hiểu "Harvard" là gì.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Vậy nên bé con của mẹ, sau này con cũng phải là một học bá nhỏ được không ~ mẹ dạy con học, dạy con biết chữ được không ~".

Bùi Dục Kỳ sau khi phát giận không thấy được phản ứng như trong tưởng tượng: "........."

"Mẹ muốn tiếp tục đọc truyện cổ tích cho con nghe. Con có thể giúp mẹ nhặt những cuốn sách dưới đất lên được không?"

"Con không muốn nghe sao? Câu chuyện tiếp theo là "Công chúa Bạch Tuyết", Công chúa Bạch Tuyết rất khổ, bị dì ghẻ ghen tị với sắc đẹp nên đã đuổi nàng ra khỏi lâu đài...."

Bùi Dục Kỳ đang quay đầu giả vờ như mình không nghe thấy, nhưng đôi tai lại không ngừng vểnh lên.

"Đừng giận mẹ, được không? Con là người duy nhất có thể nhìn thấy mẹ. Mẹ rất buồn tẻ khi ở một mình ... huhuhu..."

Sau khi Tiết Huệ Vũ huhuhu một lúc, chỉ thấy Bùi Dục Kỳ cau mày lại, cúi xuống nhặt quyển truyện cổ tích đã ném xuống đất lên.

Dáng vẻ "con mới không thèm nghe chuyện cổ tích đâu, là vì mẹ chán nên mới mở ra đó", rồi lật sang chuyện công chúa Bạch Tuyết.

Tiết Huệ Vũ quả thật bị vẻ mặt rối rắm lại muốn nghe chuyện cổ tích của cậu làm cho bật cười, hận không thể đưa tay ra nựng một cái.

Cô nín cười, trước khi đọc "công chúa Bạch Tuyết" cho Bùi Dục Kỳ, cô chỉ vào cuốn truyện cổ tích mà gáy sách đã bị đập lõm vào một góc và nói, "Con yêu, sau này không vui cũng không được ném đồ đạc, con xem sách này cũng bị ném hư rồi...."

"Mẹ biết con có rất nhiều truyện cổ tích, cũng có rất nhiều đồ chơi, ném hư một cái cũng chẳng thấy sao, nhưng mà, mọi thứ đều là công sức của tác giả, khi đã mua về thì con phải yêu quý nó."

"Giống như cuốn truyện cổ tích này, nó mang đến cho con những câu chuyện thú vị, nó mang lại cho con hạnh phúc, nhưng khi con không vui thì ném nó xuống đất, như vậy là không đúng..."

Bùi Dục Kỳ cái hiểu cái không, bởi vì chưa có ai nói cho bé nghe những lời này.

"Còn nữa dù là lúc nào, cũng không thể cắn móng tay..."

Trong khoảng thời gian này, Tiết Huệ Vũ đã quan sát thấy Bùi Dục Kỳ có hai tật xấu đặc biệt nghiêm trọng, một là đập đồ đạc trong tay, lúc đầu nghĩ rằng cậu đang cố gắng thu hút sự chú ý của người lớn, Bản dịch đã được đăng hết tại trang luvevaland chấm co, mọi người nhớ đọc ở trang chính chủ để có bản dịch đầy đủ nhất cũng như ủng hộ các nhóm dịch của Luv nha. sau đó lại phát hiện ra rằng đây là cách thể hiện cơn giận dữ của cậu, cũng có lẽ bắt nguồn từ nguyên nhân chứng tự kỷ của bé.

Thứ hai là luôn vô thức cắn móng tay và da ngón tay, nhất là khi không vui và cáu kỉnh, ngón tay nhỏ xinh ban đầu bị lồi lõm giống như bị chó cắn vậy.

Cô lo lắng sửa chữa: "Trên ngón tay có rất nhiều vi khuẩn, nếu con cắn ngón tay, con sẽ bị bệnh. Móng tay của bé cưng nhà chúng ta xinh đẹp như vậy cần được bảo vệ thật tốt chứ..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!