Chương 38: (Vô Đề)

◎Dục Kỳ đánh nhau với bạn học?◎

Sau khi đưa Dục Kỳ trở về phòng của cậu, Tiết Huệ Vũ trầm mặc quay lại, đồng thời trong lòng cảm thấy lo lắng thấp thỏm.

Mà sau khi bước vào phòng bệnh, cô phát hiện Chu Khải Hoa cũng không rời đi, đoán có lẽ vì hiện giờ hai mắt Bùi Ôn Du mù rồi, cần người ở bên chăm sóc để đề phòng lộ ra sơ hở, cho nên mới không rời đi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Bùi tiên sinh, xin hỏi anh có gì cần hỏi tôi chăng?"

"Thẩm tiểu thư, lúc trước cô nói báo đáp về mặt vật chất đã không cần nữa, chỉ hy vọng có thể chăm sóc Dục Kỳ...."

Trong khoảnh khắc Tiết Huệ Vũ lên tiếng hỏi, Bùi Ôn Du cũng đồng thời lên tiếng.

Cả hai đều hơi sững sờ ra, Bùi Ôn Du nói tiếp: "Nhưng tôi không tin vào sự chăm sóc mà không cần báo đáp. Vì vậy tôi hy vọng có thể chính thức ký hợp đồng thuê mướn, thời gian thử việc là một tháng. Sau khi ký hợp đồng xong tôi mới có thể yên tâm giao Dục Kỳ cho cô. Hy vọng cô Thẩm chuẩn bị tốt các tài liệu cá nhân và sơ yếu lý lịch của cô, đến lúc ký hợp đồng sẽ cần dùng đến."

Tiết Huệ Vũ chưa từng cân nhắc đến điểm ấy, bỗng ngẩn ra, chột dạ nói: "Chứng minh thư của tôi đã rơi xuống sông ..."

"Chuyện này cô Thẩm không cần lo lắng, lúc nãy tôi đã nói với Khải Hoa rồi, nếu ngay cả việc nhỏ nhặt như chứng minh thư cũng không xử lý được, tôi cũng không thể ngồi vào vị trí như hiện tại."

"Được, cảm ơn Bùi tiên sinh". Ngoài miệng Tiết Huệ Vũ nói "Được", trong lòng lại điên cuồng gõ hệ thống.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

[Hệ thống!]

Chỉ e việc ký hợp đồng chỉ là lý do, tám chín phần mười là Bùi Ôn Du muốn điều tra thân phận của cô, thậm chí đều sẽ tra ra sạch sẽ tổ tông mười tám đời nhà cô, cô lo lắng nói,[Cứ tra như vậy, không phải hoàn toàn lộ tẩy hết sao....]

Dù sao thì trên đời này căn bản không có người nào là cô hết....

[Ký chủ yên tâm, cô sẽ không trở thành người ở lậu đâu. Trong khi thực hiện nhiệm vụ, bối cảnh thân phận sẽ tạm thời thiết lập cho cô. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ tự động hủy bỏ.]

Lúc này Tiết Huệ Vũ mới thở phào nhẹ nhõm, lại nghe Bùi Ôn Du mở miệng nói: "Hôm nay là ngày đầu tiên tôi nghe Dục Kỳ gọi tôi bằng bố. Trước đây Khải Hoa từng nói Dục Kỳ có thể nói chuyện tôi còn không tin... Tôi mời nhiều giáo viên đến dạy Dục Kỳ như vậy, nó cũng chẳng gần gũi với bất kỳ ai, cũng chẳng sẵn lòng mở miệng, nên tôi có chút tò mò không biết cô Thẩm đây làm như thế nào?"

Bùi Ôn Du thật ra chưa hoàn toàn tin tưởng Thẩm Tuyết, nhưng con hắn cần cô ấy hơn so với trong tưởng tượng của hắn. Đây là lần đầu tiên hắn nghe người khác nói rằng Dục Kỳ là một đứa trẻ thông minh.

"Tôi chẳng làm gì cả, chỉ là giao tiếp với đứa trẻ thật nhiều, khuyến khích nó nói ra tiếng nói của mình. Dục Kỳ hễ căng thẳng và sợ hãi sẽ không thể nói, có lẽ thằng bé tương đối thoải mái khi ở trước mặt tôi. "

"Dục Kỳ chưa bao giờ sẵn lòng giao tiếp với bất kỳ ai, kêu tên cũng chưa bao giờ đáp lại, thậm chí còn chán ghét người khác đến gần nó, bây giờ lại sẵn lòng giao tiếp với cô, tôi tin đó là một khởi đầu tốt đẹp."

Vừa nghe Bùi Ôn Du thế mà lại nói con mình như vậy, bỗng chốc Tiết Huệ Vũ hơi bực bội, giương cao giọng điệu hơi gay gắt hỏi ngược lại: "Vậy xin hỏi bình thường Bùi tiên sinh làm sao giao tiếp với cậu bé? Nói chuyện có nhiều không? Có thường xuyên ở bên cậu bé không? Trẻ con ở độ tuổi này cần nhất sự chăm sóc của bố mẹ, Dục Kỳ từ bé đã không có mẹ, bố càng nên lấp đầy vào chỗ trống này, chứ không phải bởi vì cậu bé mắc chứng tự kỷ, mà cảm thấy nên để bé ở một mình trong yên bình, mà cảm thấy bé từ chối giao tiếp với người khác là một hành động bình thường."

"Nên phải nói chuyện nhiều với bé, cùng nhau chơi đồ chơi, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ, nên nghĩ hết mọi cách hòa nhập vào thế giới của bé. Nhận thức của bé khá nhạy cảm, chúng sẽ nhạy cảm cảm giác được  thái độ của người khác đối với mình như thế nào, nếu không cảm nhận được thiện ý và quan tâm, bé sẽ không giao tiếp với anh nữa. "

Bùi Ôn Du bị hỏi đến sửng sốt, thậm chí với giọng nói cực kỳ giống với Tiết Huệ Vũ dưới tình huống mình không nhìn thấy gì cứ phảng phất như hắn bị Tiết Huệ Vũ trách mắng từ trên đầu xuống, kinh hoảng đến khiến đôi tai hắn đau đớn.

Loại kinh hoảng đó lại lan lên đại não não, khiến đại não hắn trở nên trống rỗng.

Hắn há miệng thở dốc, muốn nói gì đó nhưng lại chẳng thốt thành lời.

Trong lòng chua chát, những đốt ngón tay đang nắm chặt của Bùi Ôn Du trở nên trắng bệch, nhẹ giọng nói: "Khi Dục Kỳ được một tuổi rưỡi chưa biết mở miệng nói chuyện, vẫn một mực ngây ngốc thu mình trong góc, hoàn toàn không muốn giao tiếp với tôi. Sau đó hễ tôi đến gần là sẽ la hét ầm ĩ cùng ném đồ đạc, bác sĩ nói, có lẽ do tôi kích thích đến đứa bé..... "

"Trước một tuổi rưỡi thì sao, anh cảm thấy trẻ con một tuổi chuyện gì cũng không biết ư? Có thể anh không biết, khi anh bỏ mặc tín hiệu cầu cứu được phát ra từ bé, thậm chí còn có biểu hiện giận dữ, hoặc anh muốn đưa bé cho người khác chăm sóc, lòng bé sẽ sinh ra tâm lý chống đối và sợ hãi, nên mới không muốn giao tiếp với người lớn, mới cảm thấy sợ hãi và hoảng hốt đối với sự gần gũi của anh!"

"Thẩm tiểu thư ....." Chu Khải Hoa lo lắng ngắt lời, "Lời nói của cô có chừng mực một chút."

Tiết Huệ Vũ bị quát lớn, bản thân cũng hơi sửng sốt một chút, mới ý thức được vì mình quá giận mà giọng điệu hơi quá giới hạn.

Cô đánh giá sắc mặt của Bùi Ôn Du, bởi vì biết hắn không nhìn thấy, mới dám không kiêng nể gì mà đánh giá hắn, thấy hắn sững sờ ngồi im tại chỗ giống như bị điểm huyệt vậy, cô hoà hoãn nói: "Có thể tôi hơi mạo muội, hai ngày nay ở chung, Dục Kỳ giống như một đứa trẻ bình thường biết khóc biết cười, hành động cứng nhắc rập khuôn cũng cải thiện không ít, tôi cảm thấy rất có thể không phải bị tự kỷ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!