Chương 2: (Vô Đề)

◎ Cái dì đó vừa đánh vừa mắng con, tuyệt đối không phải vì con sai.◎

Bùi Ôn Du khập khiễng đi xuống lầu một, Tiết Huệ Vũ nhẹ nhàng bay xuống theo phía sau lưng hắn.

Dọc đường đi không gặp được người giúp việc nào khác... Chỉ thấy Trịnh Tuệ Văn trong phòng khách đã chuẩn bị xong cơm tối.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Là ba món một canh rất phổ thông.

Bà thấy Bùi Ôn Du ngồi xuống lặng lẽ dùng bữa, tập mãi thành thói quen, ở bên cạnh chủ động nói: "Bùi tổng, thiếu gia lại bị tiếng còi báo động dọa. Tôi vừa dỗ cậu xong, hiện giờ đã ngủ rồi."

Thấy Trịnh Tuệ Văn nói dối mặt không đổi sắc tim không đập mạnh, Tiết Huệ Vũ ở bên nghe được nổi da gà.

Dỗ xong? Ấn ở trên sàn bịt chặt miệng chích một mũi là dỗ xong? Mở mắt nói dối!

Cô vốn cho rằng Bùi Ôn Du có thể nghe ra gì đó bất thường, dù cho lắm miệng hỏi nhiều thêm một câu cũng được, nhưng lại thấy ngay cả mí mắt hắn cũng không nâng lên một chút, nhàn nhạt "ừm" một tiếng, một bộ dáng thờ ơ.

Phút chốc mềm lòng với Bùi Ôn Du ban nãy tan thành mây khói, Tiết Huệ Vũ nghiến răng ken két lại muốn đánh hắn tơi bời!

Dựa theo cảnh tượng cô thấy vừa rồi, con trai cô có thể có mắc chứng dễ cáu kỉnh? Hoặc là bệnh tự kỷ?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vì để cho Bùi Dục Kỳ phát điên thét chói tai câm miệng yên lặng, Trịnh Tuệ Văn tiêm mũi kia rất có thể là thuốc an thần!

Thuốc an thần đối với trung khu thần kinh của người có tác dụng nhất định, chỉ tiêm một hai lần hoặc sử dụng lượng phù hợp vậy thì không có gì, chỉ sợ đứa bé từ nhỏ hiếu động, Trịnh Tuệ Văn sớm vào ba năm trước đây đã ra tay độc ác với đứa trẻ!

Việc sử dụng trường kỳ mang đến ảnh hưởng có thể nói là tương đối lớn. Trừ ảnh hưởng đến thần kinh, đối với thuốc còn sinh ra tính ỷ lại nhất định, còn có thể mang đến tổn thương cho lá gan!

Nhớ đến lúc mình vừa nhìn thấy Bùi Dục Kỳ, cảnh tượng nhóc tử khí nặng nề rúc trong góc tường cắn móng tay, Tiết Huệ Vũ thật lòng đau đến hận không thể đánh chết Trịnh Tuệ Văn!

Cô tức Bùi Ôn Du thờ ơ đối với con trai, càng giận chính mình vậy mà tìm được một bảo mẫu như thế!

Nhưng tức giận thì có thể làm gì! Cô đã chết vào ba năm trước đây, người không có thực thể như cô căn bản không làm được bất cứ chuyện gì.

Không muốn nhìn sự tồn tại của hai thứ khiến người ta phiền lòng là Bùi Ôn Du cùng Trịnh Tuệ Văn này thêm nữa, Tiết Huệ Vũ bay lên trên phòng ngủ của con trai ở lầu hai.

Thật kỳ quái, rõ ràng sau khi mang thai vẫn luôn chán ghét phiền toái, giờ khắc này, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch nằm ở trên giường của Bùi Dục Kỳ, Tiết Huệ Vũ lại có chút chua xót đắng chát cùng xót thương.

Quá gầy.

Theo lý mà nói đã ba tuổi rưỡi, dáng người nhỏ gầy đến mức tựa như hai ba tuổi vậy...

Quả nhiên đứa bé không có mẹ giống như ngọn cỏ... Đứa nhỏ này số mệnh sao lại khổ như thế, đầu thai vào trong bụng của cô.

Không có được tình yêu của cô, cũng không có được tình yêu của bố, bị một người bảo mẫu ngược đãi thành dạng này.

Nếu cô còn sống, cô chắc chắn sẽ không để cho việc này xảy ra!

Chắc chắn không…..

Nghĩ đến chính mình sau khi sinh con trai hoàn toàn không bế được mấy lần, Tiết Huệ Vũ đột nhiên ngẩn người.

Cô trước kia có quá nhiều oán hận đối với đứa bé, nhưng bây giờ nghĩ lại, cô thật sự là chán ghét cùng thống hận đứa bé sao...

Không, không phải, cô chỉ là sợ hãi sự chuyển biến của thân phận, khó có thể tiếp nhận hiện thực cùng chênh lệch...

Khi các nhân tố hoóc

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!