◎Ánh mắt cậu trống rỗng cứng nhắc, vô thức mà cắn móng tay. ◎
Vì để bảo dưỡng gương mặt cùng vóc dáng, Tiết Huệ Vũ trên phương diện ăn uống rất cầu kỳ, menu một ngày ba bữa do chính mình phối và xào nấu, đại đa số đều là lá xanh rau xanh.
Trong lúc mang thai được Trịnh Tuệ Văn chăm sóc cũng đều ăn đồ chay là chính, thậm chí vì giảm béo hậu sản, không ăn cơm tối hoặc cả ngày cũng chẳng hề ăn món chính.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu trong lúc nằm viện mà để cô ăn cơm hộp của bệnh viện, cô chắc chắn sẽ kén ăn đến mức thà nhịn đói còn hơn ăn một miếng cơm, nhưng sau vài ngày làm quỷ, Tiết Huệ Vũ đói muốn khóc cuối cùng đã có thể ăn những món nóng hầm hập.
Thậm chí cô còn lặng lẽ ngẫm nghĩ... Chẳng lẽ việc bé con còi cọc, suy dinh dưỡng là do cô ăn chay trường khi mang thai và không được bú sữa mẹ từ nhỏ …
Bây giờ có cơ hội quay về bên con, cô nhất định phải làm cơm hộp tình yêu cho bé con với dinh dưỡng phối hợp cân đối, món chính món phụ trái cây đều đầy đủ, để bé con ăn ngon khỏe mạnh chóng lớn.
Nhưng hễ nghĩ đến bên cạnh bé con còn có Trịnh Tuệ Văn gián điệp do Hạ Lan Chi phái đến, Tiết Huệ Vũ bây giờ đang cực kỳ suy yếu lại còn bị hạ đường huyết tức giận đến mức trực tiếp xử sạch một bát cơm đầy!
Trợn mắt há mồm nhìn Tiết Huệ Vũ đang ăn như hổ đói, Chu Khải Hoa cầm báo cáo kiểm tra của Tiết Huệ Vũ thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Sau khi hắn bước vào phòng bèn đưa báo cáo kiểm tra cho Tiết Huệ Vũ, tự giới thiệu nói: "Xin chào Thẩm tiểu thư, tôi là thư ký Chu Khải Hoa của Bùi tổng, đây là báo cáo kiểm tra của cô."
"Hiện tại đã hạ sốt, phổi không có nhiễm trùng, nhưng trong cơ thể vẫn còn hơi viêm nhiễm nhẹ, hẳn là do vết thương ở mu bàn tay truyền nhiễm gây ra, phải dùng thuốc kháng sinh một tuần, thể chất Thẩm tiểu thư rất yếu, cần nghỉ ngơi nhiều hơn, phải giữ tâm trạng thoải mái, tránh gió và cảm lạnh….."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ trong miệng bác sĩ mà biết được rằng vị Thẩm tiểu thư này có thể vẫn đang trong thời kỳ hậu sản….. Chu Khải Hoa thực sự rất ngạc nhiên.
Thời kỳ hậu sản còn có nghĩa là thời kỳ sản phụ ở cữ, không được mệt mỏi, không được nhấc vật nặng, không được cảm lạnh, không được ra ngoài. Thể chất cô yếu ớt như vậy, hơn nữa còn là một phụ nữ có khả năng miễn dịch kém hơn người bình thường, thế mà thực sự đã nhảy xuống sông để cứu Bùi tổng....! Đúng thật là xả thân cứu người mà!
Hơn nữa ngâm mình trong nước sông trong thời gian dài như thế, rất có thể trong đoạn thời gian ở cử sẽ mang bệnh đến hết đời.
Vì vậy, khi thấy vị ân nhân này lại ngất xỉu trong nhà vệ sinh, Chu Khải Hoa thật sự sợ hãi, may mà nguyên nhân ngất xỉu chính là hạ đường huyết... chứ không phải mắc bệnh gì cả....
Còn hiện tại, hắn cũng hiểu vì sao đang là mùa hè mà vị Thẩm tiểu thư này vẫn còn mặc áo len cổ lọ rồi, là bởi vì trong thời gian ở cữ phải chú ý giữ ấm cho cơ thể.
Hắn khẽ thở dài một hơi, nhẹ giọng hỏi: Có cần gọi điện cho người nhà báo bình an không? Chắc hẳn họ sẽ rất lo lắng cho cô đấy."
Bởi vì ba chữ "Thẩm tiểu thư" này mà cô hơi ngẩn ra một chút, mơ màng nhận báo cáo sức khỏe, Tiết Huệ Vũ mới sực nhớ ra lúc ký tên mình có ký là Thẩm Tuyết.
Cô lắc lắc đầu nói: "Tôi không có người nhà...."
Rõ ràng đã sinh con rồi, nhưng vì sao lại không có người nhà?
Đã ly hôn rồi ư? Hay tất cả đều đã qua đời rồi?
Một câu nói mơ hồ của Tiết Huệ Vũ khiến cho tim Chu Khải Hoa nhảy dựng, không dám hỏi thêm gì nữa, lập tức lấy trong túi ra một tấm thẻ và một mảnh giấy, đưa đến trước mặt đối phương, chuyển chủ đề đến mục đích lần tới thăm này của hắn.
"Thẩm tiểu thư, cảm ơn cô rất nhiều vì đã không màng đến sự an nguy của bản thân mà ra tay cứu giúp, còn giúp Bùi tổng tranh thủ đoạn thời gian vàng để cứu chữa. Mặc dù Bùi tổng vẫn chưa tỉnh lại, nhưng đã qua cơn nguy kịch rồi. Đây là tôi thay Bùi tổng chuẩn bị một món quà nhỏ cho cô, hy vọng cô có thể nhận lấy. Phía trên là số điện thoại của tôi, sau này có bất cứ vấn đề gì có thể gọi điện cho tôi.
Nếu tiện thì cô để lại thông tin liên hệ nhé, sau khi Bùi tổng tỉnh dậy, nhất định cũng muốn đích thân cảm ơn cô."
Mặc dù Chu Khải Hoa nói rằng đó là một "món quà nhỏ", nhưng Tiết Huệ Vũ biết số tiền trong thẻ này không ít.
Tiết Huệ Vũ vừa mới sống lại đúng là không một xu dính túi, nhưng quan trọng hơn, cô không có chứng minh thư, cũng không có điện thoại...
Cô do dự một lúc rồi đẩy thẻ lại cho Chu Khải Hoa và nói: Chu tiên sinh, di động của tôi rơi xuống sông rồi, chứng minh thư cũng bị rơi mất.... Phải mất hai mươi ngày mới cấp lại được chứng minh thư….. có thể giúp tôi mua một chiếc điện thoại di động mới không? Hoặc là có điện thoại cũ nào để tôi mượn dùng tạm được không?"
Mua di động không cần chứng minh nhân dân, nhưng từ sau khi thúc động "cơ chế thực danh cho di động", mua sim điện thoại phải đăng ký chứng minh, nếu không sim di động sẽ không gọi được.
Chu Khải Hoa lập tức nói: "Cô Thẩm nhận cái thẻ này đi. Buổi chiều tôi sẽ đi mua di động, đăng ký trước tên tôi, chờ sau khi cô Thẩm làm lại chứng minh thì sẽ chuyển sang tên cô."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!