Chương 14: (Vô Đề)

◎Mẹ là ảo giác của mày... Mẹ không yêu mày....◎

"Xin hỏi, cô là gì của Bùi tổng....?"

Cô gái trẻ tuổi đang giơ tay lên nói đến một nửa đột nhiên sắc mặt tái nhợt, hai tay che lấy cổ họng đứng cứng ngắc tại chỗ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Một cô y tá nhận ra cô chính là người luôn đứng trước cửa phòng cấp cứu, lập tức tiến lên vỗ vỗ vai cô giúp cô thông khí, sau đó thay mặt cô giải thích với Cố Gia Thắng: "Bác sĩ Cố, vị tiểu thư này đến cùng Bùi tổng, cô ấy là người cứu Bùi tổng từ dưới sông lên."

Cố Gia Thắng nhớ lại, khi Bùi tổng được đưa đến phòng cấp cứu, có một phụ nữ trẻ tuổi mặt đầy vết nước mắt đi theo cả đường.

Nếu chỉ vì việc nghĩa mà ra tay giúp đỡ, sẽ không thể ở trước cửa phòng cấp cứu mà khóc lóc thảm thiết lâu như vậy .

Nhất định là người quen của Bùi tổng!

"Vậy cô đến kí tên đi. Phải phẫu thuật càng sớm càng tốt!"

Cố Gia Thắng lo lắng đưa đơn thông báo bệnh tình nguy kịch cho Tiết Huệ Vũ, Tiết Huệ Vũ mở miệng nói chuyện lại chẳng thể nói được gì, nhưng nghĩ đến việc mình có thể viết, lập tức cầm bút lên, lại phát hiện chính mình hạ bút viết một bộ thảo, thân thể giống như bị cố định, một chữ cũng không viết được.

Không được tiết lộ thân phận, hóa ra là không phải tiết lộ thân phận chết đi sống lại của mình, mà là không thể tiết lộ thân phận cô là Tiết Huệ Vũ! Ngay cả khi cô muốn viết ngược tên của mình lại, thay thế nó bằng một từ đồng âm cũng sẽ bị ngăn lại.

Nhưng không cho cô nói không cho cô viết có tác dụng gì?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Người thân và bạn bè của cô nhìn thấy khuôn mặt này ... Chẳng lẽ sẽ không nhận ra cô sao?

Chỉ mới ba năm rưỡi trôi qua thôi mà …

Cũng không thể….. để cô dùng khuôn mặt của người khác hoàn thành nhiệm vụ hồi sinh chứ?

"Tiểu thư? Tiểu thư?" Thấy Tiết Huệ Vũ run rẩy nắm chặt bút lại chậm chạp không viết, Cố Gia Thắng cau mày thúc giục hai tiếng, Tiết Huệ Vũ chỉ có thể căng da đầu gạch bỏ chữ thảo, từng nét từng nét ký một chữ "Thẩm", sau đó viết một từ "Tuyết" ở phía sau.

"Thẩm tiểu thư?" Không ai viết sai tên của chính mình, hơn nữa chữ thảo và ba chấm thủy cách nhau quá xa, Cố Gia Thắng cảm thấy cách cô ký tên rất kỳ quái.

Hơn nữa, trên giấy thông báo bệnh nguy kịch không thể tùy tiện ký tên, Cố Gia Thắng thận trọng hỏi: "Tôi có thể kiểm tra chứng minh thư của cô được không?"

Tiết Huệ Vũ đang ký một cái tên giả liền chột dạ lắc lắc đầu: "Xin lỗi, nhưng chiếc túi tôi đang mang đã rơi xuống sông khi cứu người….. chứng minh thư và điện thoại nằm trong đó đều mất hết rồi...."

Lúc Tiết Huệ Vũ đang kiên trì nói dối và cảm thấy mình nói dối quá vụng về, thì thư kí Chu Khải Hoa nhận được tin Bùi Ôn Du bị tai nạn xe, sắc mặt tái nhợt phóng như bay tới phòng cấp cứu.

Nhìn thấy người quen xuất hiện, Tiết Huệ Vũ lập tức bước nhanh tới đón.

Cô có rất nhiều lời muốn nói với Chu Khải Hoa, đặc biệt là chiếc xe của Bùi Ôn Du đã bị người khác động tay động chân nhằm gây ra một vụ tai nạn xe, cô đã thấy dung mạo của nghi phạm, chỉ cần bắt được nghi phạm là có thể lần theo manh mối để tìm ra kẻ đứng sau.

Nhưng đối phương đến nhìn cũng không thèm liếc nhìn cô dù chỉ một cái, hắn đi ngang qua cô thẳng đến chỗ Cố Gia Thắng.

Chỉ mới ba năm rưỡi không gặp, Tiểu Chu thật sự không nhận ra cô rồi ư? Chẳng lẽ bởi vì bộ dáng hiện tại của cô rất lôi thôi ư?

Hay là, hắn không nhìn rõ hoặc không chú ý tới cô?

Một linh cảm xấu ngày càng len lỏi trong lòng cô, Tiết Huệ Vũ lúng túng đứng tại chỗ.

Phía sau hắn, Cố Gia Thắng giống như gặp được cọng rơm cứu mạng bèn chạy tới đón, yêu cầu Chu Khải Hoa ký một cái tên khác phía sau giấy báo nguy kịch mà Tiết Huệ Vũ đã ký.

Nhìn thấy hai chữ "Thẩm Tuyết" đã ký, Chu Khải Hoa hoang mang khó hiểu hỏi: "Bác sĩ Cố, vị Thẩm tiểu thư này là ai thế?"

Thư ký Chu thế mà lại không biết vị Thẩm tiểu thư này sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!