Tiểu Cận bị dọa đến nói năng lộn xộn, hai người run bần bật, ôm nhau, ngón tay run rẩy chỉ Lục Phù Sênh.
"Sao Ninh Thái Thần(*) cũng biến thành quỷ rồi? Còn biết ăn người?"
(*) Ninh Thái Thần là nhân vật nam chính của "Nhiếp Tiểu Thiến", là người Chiết Giang, hào hiệp và trung thực.
Khương Tự không vui.
Sao Lục Phù Sênh có thể xứng đôi với cô?
Khương Tự nhăn khuôn mặt nhỏ, sửa đúng: "Các người nói sai rồi, cậu ta không phải Ninh Thái Thần, cậu ta là lão yêu Hắc Sơn."
Lục Phù Sênh tự dưng bị chụp cho cái danh hiệu yêu quái.
Cụm từ lão yêu Hắc Sơn này rõ ràng không ăn nhập với khuôn mặt yêu mỹ của anh.
Anh hơi híp mắt, đáy mắt hiện lên tia sáng u tối không rõ nông sâu.
Tiếng cười lạnh lọt vào không khí buốt giá.
Trước nghĩa trang vang lên tiếng cười khiến hai người Tiểu Cẩn run lẩy bẩy.
Lúc này, Khương Tự đi từng bước một tới chỗ hai người.
Hai cô lui về sau.
Khương Tự lại đến gần.
Hai cô lại lui về.
Dưới ánh trăng lành lạnh, làn da của Khương Tự như sáng lên, có vẻ thêm vài phần mềm mại.
Giây tiếp theo, Khương Tự cười, rút trâm cài tóc trên đầu, mái tóc đen óng mượt như gấm rũ xuống, đôi môi đỏ tươi xưa giờ bị cô hơi nhấp.
"Cô bạn nhỏ, nếu không ngoan là sẽ bị ma nữ ăn luôn đấy."
Khương Tự làm tay thành hình móng vuốt, làm bộ muốn duỗi về phía hai người.
Trong gió lạnh, tóc dài của Khương Tự bị thổi bay.
Vừa khéo sượt qua mặt Tiểu Cẩn.
Hai người ngơ ngác nhìn Khương Tự, theo bản năng cảm thán một câu.
"Thơm quá."
Khương Tự ngẩn ra, không ngờ hành động dọa người này của cô lại nhận được câu trả lời đó.
Khương đại tiểu thư không vui, dùng giọng mũi hừ một tiếng: "Không thú vị."
"Tôi không chơi nữa."
Khương Tự quay đầu đi tới một hướng khác.
Cô để mái tóc dài tùy ý rũ trên lưng.
Tài xế còn chưa tới, Khương Tự nhận được tin tức, khoảng 5 phút nữa anh ta sẽ tới.
Khương Tự nhớ tới bánh kem lúc trước mình đặt bèn vươn tay với Lục Phù Sênh: "Trả lại cho tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!