Chương 5: (Vô Đề)

Khương Vân Hạo trốn học hai ngày.

Sau khi Khương Cẩm Nguyệt xuất ngoại, nhà họ Khương không ai giám sát cậu nên cậu trốn học đi tiệm net.

Khương Vân Hạo bao cả tiệm net để ăn chơi lêu lổng cùng mấy thằng bạn game của mình.

Đương nhiên tiền đều là Khương Vân Hạo trả.

Những tên bạn đó nịnh hót cậu: "Chị của cậu tốt với cậu thật, mỗi tháng đều cho cậu nhiều tiền tiêu vặt như này."

Khương Vân Hạo không trả lời, hừ một tiếng đầy lạnh lùng.

Game đánh tới một nửa, Khương Vân Hạo nghe thấy mấy thằng bạn của mình đang xì xào thảo luận.

"Xem hotsearch hôm trước chưa? Chị dâu cả của Lục Tinh Trầm lên xe Kỳ tổng của Giải trí Nghệ Hoàng, bị paparazzi chụp được!"

Khương Vân Hạo nhanh chóng bắt giữ hai cụm từ mẫn cảm.

Hôm trước? Chị dâu cả của Lục Tinh Trầm?

"Cho tao xem."

Khương Vân Hạo trước giờ không quan tâm tin đồn thất thiệt lại cướp điện thoại của bạn.

Ngày ấy cậu cũng ở đó, đương nhiên biết hai người kia không có nhập nhèm gì với nhau, không chỉ thế mà Khương Tự còn coi người ta thành tài xế miễn phí.

Bình luận ác ý nhiều như nước.

Fans của Khương Cẩm Nguyệt ngứa mắt Khương Tự, nói một đống lời ác độc.

Hừ.

Khương Vân Hạo nghĩ thầm, đây là Khương Tự xứng đáng.

Chị ta không chịu làm thân với người nhà, giờ chẳng ai chịu nói giúp chị ta cả.

Từ sau khi Khương Tự được đón từ dưới quê về, anh cả thường xuyên đi công tác vắng nhà, bố mẹ sợ Khương Cẩm Nguyệt nghĩ nhiều sẽ đau lòng nên mọi việc đều ưu ái chị ấy trước.

Huống chi động một tí là Khương Tự lại tỏ thái độ cho người khác xem, ai thích chị ta nổi?

Khương Vân Hạo mắt không thấy, lòng không phiền, vứt điện thoại đi. Cậu vừa bình ổn cảm xúc thì lại bị một câu của thằng bạn làm bùng lửa giận.

"Fuck, chị dâu cả của Lục Tinh Trầm đẹp thật đó."

"Tình nhân trong mộng của tao là chị gái sườn xám, đôi chân này vừa trắng vừa dài, đúng là hình mẫu lý tưởng!"

Đầu Khương Vân Hạo vang lên tiếng ầm ầm, bản năng chiến thắng lý trí, một chân đá vào lưng ghế thằng bạn đang ngồi.

Ghế dựa đột nhiên đổ nhào về phía trước, tên bạn kia vừa khéo đâm vào góc bàn, cậu ta nổi giận mắng: "Cậu nổi điên gì đấy!"

Khương Vân Hạo cười lạnh: "Tình nhân trong mộng cái gì! Chỉ như mày mà cũng xứng?"

"Người ta có chồng rồi, là người cầm quyền của tập đoàn Lục thị, đến lượt mày sao?"

Không rõ vì sao Khương Vân Hạo đột nhiên nổi giận, tên bạn che ngực lại: "Cậu quản được tôi à, nói lén cũng không được sao?"

"Không được!" Thái độ của Khương Vân Hạo rất kiên quyết, "Không phải mày viết bài bôi xấu sao? Trong vòng 10 phút mày phải xóa bài đấy đi, nếu để tao nhìn thấy lần nữa thì chúng ta tuyệt giao."

Tên bạn nhỏ giọng oán giận mấy câu, muốn lưu ảnh trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!