Chương 46: (Vô Đề)

Lúc này trong sảnh đấu giá có người giơ bảng, anh ta hô lên một cái giá.

"Hai mươi ba triệu tệ."

Người giơ bảng là trợ lý Ngô.

Phó Tế Thần biết trong buổi đấu giá tối nay có một hộp nhạc từ thời dân quốc, anh ta đặc biệt nhờ trợ lý Ngô về nước lấy hộp nhạc này.

Phó Tế Thần thích sưu tầm đồ cổ dân quốc, nó sẽ mang cho anh ta nhiều linh cảm.

Không chỉ có thế, trong nhà anh ta còn cất giữ rất nhiều đồ vật, đủ loại kiểu dáng màu sắc, ví dụ như sườn xám.

Phó Tế Thần muốn gì, anh ta chưa bao giờ để người khác lấy mất.

Anh ta là khách quen của hội đấu giá.

Mỗi lần đấu giá, nếu các nhà sưu tầm biết Phó Tế Thần nhìn trúng món nào thì bọn họ sẽ thức thời mà không cạnh tranh.

Bởi vì cho dù dùng bao nhiêu tiền, Phó Tế Thần đều sẽ thu được món đồ đấu giá vào túi.

Có mấy người nhận ra trợ lý Ngô là người bên cạnh Phó Tế Thần, bọn họ biết hộp nhạc dân quốc này gần như thuộc về Phó Tế Thần rồi.

Lúc này một người hô giá.

"Ba mươi triệu tệ."

Khương Tự lại giơ bảng lần nữa, bảo trợ lý cạnh tranh.

Cô hất cằm, tầm mắt chỉ dừng ở hộp nhạc, nhìn cũng không nhìn trợ lý Ngô một cái.

Trợ lý Ngô lại giơ bảng lên tiếp, hô giá.

"Ba mươi lăm triệu tệ."

Khương Tự cười nhẹ, cô không thèm để hành vi nâng giá của trợ lý Ngô ở trong lòng.

Trợ lý bên cạnh cô tiếp tục giơ bảng lên.

"Bốn mươi lăm triệu tệ."

Một mạch tăng giá thêm mười triệu nữa.

Mọi người đều yên tĩnh không tiếng động, nhìn về phía trợ lý Ngô và Khương Tự.

Bọn họ đều biết, tối nay chủ nhân của hộp nhạc dân quốc sẽ chỉ là một trong hai người này.

Mà cuộc chiến giá cả này bây giờ mới chính thức bắt đầu.

Mặt Lục Phù Sênh lạnh tanh nhìn trợ lý Ngô, người này vẫn cạnh tranh với Khương Tự.

Với anh, Khương Tự là người muốn mua hộp nhạc đầu tiên, trong lòng anh đã chấp nhận hộp nhạc là của Khương Tự.

Nếu ai dám tăng giá với Khương Tự thì chính là tăng giá với anh.

Đôi môi gợi cảm của Lục Phù Sênh cong lên, cười như không cười nói: "Khương Tự, tôi ghét nhất là người tăng giá."

"Tối nay chị nhất định phải lấy được hộp nhạc."

"Bởi vì tôi…" Tia u tối ở đáy mắt anh chuyển đổi, anh từ từ cười nói: "Thích nhất là đoạt đồ với người khác."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!