Chương 43: (Vô Đề)

Khương Cẩm Nguyệt xuống thảm đỏ, cô ta ngồi trên xe bảo mẫu.

Máy sưởi trong xe cũng không thể khiến cơ thể với tứ chi cứng đờ của cô ta khôi phục lại, cú ngã vừa rồi gần như đã ném phăng toàn bộ lý trí của cô ta.

Nhìn qua có vẻ Khương Cẩm Nguyệt đang rất lạnh, trợ lý bèn đưa cho cô ta tấm thảm: "Chị Cẩm Nguyệt, chị có cần thảm không?"

Khương Cẩm Nguyệt hất mạnh tay, đột nhiên đánh lên mu bàn tay của trợ lý: "Cô cảm thấy tôi mất mặt nên lấy cái thảm này để làm nhục tôi đúng không?"

Khương Cẩm Nguyệt bất ngờ nổi giận, trút hết cục tức lên người trợ lý.

Từ sau cuộc họp báo lần đó, tính tình của Khương Cẩm Nguyệt dần trở nên thất thường hơn, trợ lý đành phải nhẫn nại.

Trợ lý chịu đựng cơn đau: "Hiện tại trên hot search đều là về chuyện đại diện thương hiệu bị cắt."

Khương Cẩm Nguyệt không có lòng muốn xin lỗi, cô ta click mở điện thoại, nhìn mấy tiêu đề đầu trên hot search, trong lòng phát lạnh.

Cô ta thầm có loại khủng hoảng, cảm giác tất cả mọi thứ cô ta có đều dần trôi tuột khỏi lòng bàn tay.

Suy tư vài giây, Khương Cẩm Nguyệt gọi điện thoại cho Kỳ Tầm.

Nhạc chờ vọng vào lỗ tai cô ta.

Khương Cẩm Nguyệt nhíu mày, Kỳ Tầm đổi nhạc chờ từ khi nào thế?

Cô ta nghe kỹ, phát hiện đó là ca khúc dân quốc nổi tiếng một thời – "Dạ lai hương".

Kỳ Tầm không giống như trước kia, sẽ lập tức nghe điện thoại của cô ta, mà là để mặc cho nhạc chờ không ngừng vang.

Một giây trước khi điện thoại tắt, cuộc gọi được kết nối.

"Có việc gì?"

Giọng nói của Kỳ Tầm thiếu đi mấy phần nhẹ nhàng của trước kia, ngược lại nhiều thêm vài phần lạnh lùng.

Có thể là ảo giác của cô ta.

Khương Cẩm Nguyệt hít sâu một hơi, cười nói: "Kỳ Tầm, chuyện đại diện thương hiệu hôm nay có quan hệ với anh không?"

Kỳ Tầm trầm mặc vài giây, anh ta không định giấu giếm: "Là tôi chủ động gọi điện thoại cho người phụ trách của nhà Âu và nhà K, nhờ bọn họ cắt quyền đại diện thương hiệu của cô."

Khương Cẩm Nguyệt ngẩn ra vài giây.

Cô ta tức giận đến mức véo chặt tay mình, làm bộ nail mới làm khảm vào lòng bàn tay, cực kỳ đau.

Dường như cô ta không nghe thấy bất cứ âm thanh gì cả.

Sau khi liên tục gặp đả kích, cảm xúc của Khương Cẩm Nguyệt có chút mất khống chế.

Ngay cả giọng điệu dịu dàng ấm áp ngày thường cũng không duy trì được.

"Vì sao?"

"Cô không thích hợp."

Một câu nhẹ nhàng của Kỳ Tầm đã bác bỏ Khương Cẩm Nguyệt.

Khương Cẩm Nguyệt ngẩn ngơ.

Cô ta vừa định chất vấn một câu thì đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng tút tút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!