Chương 33: (Vô Đề)

Quản gia Trịnh nhìn những người tụ tập phía trước, cảnh giác nói: "Cô chủ, chúng ta đổi đường đi."

Những người này liệu có thể tuy ngụy trang thành người hâm mộ của cô chủ nhưng thực ra trong lòng đầy ác ý không?

Khương Tự liếc nhìn đồng hồ, hiện tại đã muộn lắm rồi, nếu đổi đường thì chắc sẽ mất nhiều thời gian.

Cô mở miệng: "Không cần đổi, tôi đi nói chuyện với bọn họ."

"Cô chủ, cô nhất định phải cẩn thận." Quản gia Trịnh nôn nóng nói.

Ông cầm chặt điện thoại, một khi có gì bất thường thì ông sẽ lập tức phát tín hiệu cầu cứu.

Khương Tự xuống xe, cô đeo khẩu trang trân châu lên.

Quản gia Trịnh nhắm mắt theo đuôi phía sau, đám vệ sĩ cũng vây quanh Khương Tự.

Bọn Hạ Thiên vốn chỉ muốn thể hiện tấm lòng biết ơn của mình với quý cô J một chút. Không ngờ quý cô J lại xuống xe, còn đi thẳng về phía bọn họ.

Bọn họ kích động tới run tay, gậy phát sáng múa may thành đường cong như rắn.

Chẳng lẽ quý cô J muốn trực tiếp qua cổ vũ bọn họ sao?

Khương Tự tới trước mặt đám người, nhìn lướt qua. Có Hạ Thiên, Đinh Tinh An, Mạc Tiêu Dương, tất cả đều là những người vừa diễn ở phòng diễn tập.

Khương Tự hỏi: "Các anh có chuyện gì muốn nói với tôi sao?"

"Chúng tôi chỉ là…" Đinh Tinh An hồi hộp nói, "Muốn cảm ơn cô một chút."

"Cảm ơn tôi vì điều gì?" Khương Tự khó hiểu, nghiêng đầu hỏi.

Hình như cô chưa làm gì nha.

Hạ Thiên kích động tới nỗi nói không rõ lời: "Tôi tôi tôi…tôi muốn cùng cùng cùng… cô…"

Khương Tự nghĩ vừa rồi Hạ Thiên phá âm trên sân khấu, giờ lại đang nói lắp, cô cảm thấy mình phải làm Hạ Thiên bình tĩnh lại.

Khương Tự nhìn Hạ Thiên: "Anh biết không, chỉ cần anh đủ tự tin thì cả thế giới sẽ nhường bước vì anh."

Hạ Thiên cảm động muốn khóc.

Làm một người flop tới nỗi mẹ ruột cũng không biết, anh có thể đứng ca hát trên một sân khấu đã thấy mỹ mãn lắm rồi.

Nhưng thì ra…

Quý cô J còn muốn làm cho tiếng ca của anh lan tỏa khắp thế giới ư?

Khương Tự nhìn Đinh Tinh An.

Cô nghĩ tới lúc diễn tập hôm nay, Đinh Tinh An trượt chân mấy lần. Cho dù cô hy vọng chương trình flop nhưng không hy vọng có người bị thương trong chương trình.

Vì thế, Khương Tự nhắc nhở Đinh Tinh An một câu: "Sau này anh nhảy thì đừng quên bật đèn."

Đinh Tinh An giật thót.

Chẳng lẽ quý cô J biết lần nào anh cũng nhảy trong đêm tối sao? Trong vô số đêm không có người thưởng thức, anh nhảy ướt hết chiếc áo phông này đến chiếc áo phông khác.

Khương Tự suy tư vài giây.

Sau đó, một tay của cô chỉ chỉ bóng đêm, tiếp tục nói: "Nếu anh không bật đèn thì kéo rèm ra, cho ánh trăng chiếu vào cũng được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!