Lúc này, đến lượt Lục Phù Sênh ngơ ngẩn.
Năng lực trả đũa của Khương Tự tăng cấp, ngay cả chị cũng gọi được.
Lục Phù Sênh không tin trên thế giới này sẽ có người ngu như thế, vậy nên, anh nói rất tự tin: "Chẳng lẽ các người tin cô ta sao? Cô ta mới là cô chủ Lục."
Giọng nói của Lục Phù Sênh trầm thấp, tuy rằng anh mặc sườn xám nhưng anh lại giống đàn ông.
Đám lưu manh bắt đầu mơ hồ.
Lúc này, đại pháp lừa lọc của Khương Tự online.
"Chắc chắn chủ thuê có nhắc tới tính cách của cô chủ Lục đúng chứ?"
"Có có có." Tôn Nhị gật đầu liên tục, "Người nọ nói tính tình cô chủ Lục kiêu ngạo, thích tra tấn người, là cô chủ xấu tính."
"Còn điểm đặc biệt gì nữa?"
"Anh ta còn nói cô chủ Lục thích mặc sườn xám nhất, những kiểu quần áo khác thì không thèm liếc mắt nhìn một cái."
Khương Tự lại hỏi: "Các anh nhìn dáng vẻ này của tôi có giống người xấu tính không?"
Ánh mắt Khương Tự trong trẻo, giống như một đóa hoa dạ hương nở rộ trong u cốc.
Tôn Đại không khỏi khó hiểu: "Vậy cô là ai?"
Khương Tự lấy ra chút ít kiên nhẫn: "Tôi là em họ của cô chủ Lục, hôm nay được mời tới trại nuôi ngựa cùng. Đúng không chị?"
Khương Tự vô tội nhìn Lục Phù Sênh.
Lục Phù Sênh tức cười: "Tôi nào có em gái như cô?"
Thật sự có người tin lý do thoái thác này của Khương Tự sao?
Còn lâu anh mới tin.
Nhưng Lục Phù Sênh không ngờ, anh không thể dùng tư duy của người bình thường để suy đoán ý nghĩ của đám ngốc, đám lưu manh đã bị Khương Tự dắt mũi hoàn toàn.
Nghĩ vậy, bọn họ thật sự thấy không nhận sai người.
Xem ra cô chủ Lục muốn ném nồi, ngay cả em gái cũng không buông tha, tính tình đúng là hư, vừa khéo nghiệm chứng mấy đặc điểm chủ thuê nhắc tới.
Nhìn dáng vẻ bừng tỉnh của hai tên lưu manh, Khương Tự nhăn mi.
Sao hai kẻ Lục Phù Sênh tìm có vẻ không thông minh lắm nhỉ?
Hành động của Tôn Đại cực kỳ giống bọn lưu manh, cậu ta sợ to tiếng quá thì sẽ dọa đến vị em gái yếu đuối của cô chủ Lục, ngay cả tay cầm gậy gỗ cũng thu sức lại vài phần.
"Yên tâm, bọn anh chỉ đe dọa một mình cô chủ Lục thôi, tuyệt đối không làm tổn thương cô em."
Lục Phù Sênh đen mặt, đám ngu ngốc này lại tin thật.
"Chị, xem ra chị gặp kẻ thù rồi." Khương Tự còn đổ thêm dầu vào lửa, "Chị phải kiên cường lên, nhất định phải bảo vệ bản thân."
Đầu lưỡi của Lục Phù Sênh để dưới hàm răng dưới, bên môi nở nụ cười nguy hiểm.
Tôn Đại không quên nhiệm vụ chủ thuê giao cho mình, cậu ta múa may gậy gỗ lại gần Lục Phù Sênh.
Chủ thuê chỉ nói dọa cô chủ Lục nhưng chưa cho nội dung cụ thể.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!