Lúc Khương Cẩm Nguyệt ra nước ngoài từng đề cập với Kỳ Tầm, nếu như cha mẹ của cô ta có chuyện gì, anh ta có thể giúp chiếu cố một chút không.
Cô ta rất ít khi đưa ra yêu cầu nên đương nhiên Kỳ Tầm sẽ đồng ý.
Hôm đó, Kỳ Tầm đến nhà họ Khương, mua quà xa xỉ tới, anh ta mỉm cười nhìn mẹ Khương.
"Trước đó công việc của cháu bận quá, lâu rồi không đến thăm cô, cô không trách cháu chứ?"
Mẹ Khương biết sở dĩ Khương Cẩm Nguyệt thuận lợi trong ngành giải trí như vậy, không thể thiếu Kỳ Tầm hỗ trợ ở sau lưng.
Kỳ Tầm một mực hộ tống Khương Cẩm Nguyệt, có thể nói anh ta là người nâng đỡ Khương Cẩm Nguyệt nhiều nhất.
Mẹ Khương lập tức cười: "Sao lại như vậy được? Cẩm Nguyệt thường nói với cô chú là cháu giúp đỡ nó rất nhiều, cô chú cảm ơn cháu còn không kịp."
Kỳ Tầm chỉ cười không nói chuyện.
Bọn họ lại tâm sự vài câu, mẹ Khương nhìn sắc mặt Kỳ Tầm một chút, cố ý mở miệng.
"Cháu là bạn của Cẩm Nguyệt, còn đối xử tốt với cô chú như vậy. Con bé Khương Tự kia lại không có lương tâm gì cả, cô là người thân của nó, nhưng chuyện nó làm thật khiến lòng người rét lạnh."
Nghe thấy Khương Tự, ánh mắt Kỳ Tầm dừng lại, nhìn sang.
"Khương Tự chưa từng về nhà, chuyện này thì thôi đi, nhưng sao có thể làm chị mình mất mặt tại buổi họp báo phim được?"
Mắt đen của Kỳ Tầm hơi trầm xuống, anh ta không hiểu cũng không muốn nghe người khác nói xấu Khương Tự.
Nhất là khi người nói xấu là mẹ ruột của Khương Tự.
Mẹ Khương còn muốn nói tiếp, Kỳ Tầm nhíu mày, khéo léo chuyển chủ đề.
"Cẩm Nguyệt có từng đề cập với cô chú là cô ấy ở nước ngoài cần gì không?"
Mẹ Khương lắc đầu: "Đứa bé Cẩm Nguyệt này rất hiểu chuyện, trước giờ dù thiếu cái gì nó cũng không nói, luôn giấu ở trong lòng."
"Lần trước lúc quay phim, vì nghiên cứu kỹ thuật diễn mà nó xem video đến khuya, thường xuyên mệt mỏi ngủ thiếp đi."
Mẹ Khương tiếp tục mở miệng.
"Người khác đâu có biết Cẩm Nguyệt cố gắng đến mức nào, trước kia khi quay phim nó thường xem video về ảnh hậu, bắt chước thần thái của ảnh hậu kia."
"Nó còn hay phỏng đoán vẻ mặt và động tác của ảnh hậu, những người kia hoàn toàn không biết sau lưng Cẩm Nguyệt đã bỏ ra bao nhiêu..."
Kỳ Tầm tùy ý hỏi một chút: "Ồ? Cô ấy hay xem video của ai?"
Không biết vì sao, huyệt Thái Dương anh ta hơi giật.
"Thì là ảnh hậu rất nổi tiếng đó..." Mẹ Khương nhớ ra, "Đúng rồi, ảnh hậu kia tên là Hạ Mạn Ý, cô ấy rất xinh đẹp."
"Đáng tiếc cô ấy đã qua đời rồi."
Nghe được cái tên này, Kỳ Tầm bỗng nhiên ngẩng đầu.
Thanh tuyến của anh ta không kiềm chế được mà khẽ run: "Cô nói là ai?"
Kỳ Tầm nhận ra phản ứng của mình quá khác thường, nỗ lực đè sự khác thường xuống: "Có thể cho cháu xem video của ảnh hậu kia một chút không?"
Mẹ Khương mở video của ảnh hậu cho Kỳ Tầm xem: "Đây chính là ảnh hậu kia."
Kỳ Tầm nhìn chằm chằm video không chớp mắt, anh ta xem rất cẩn thận, không bỏ qua một giây nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!