Chương 19: (Vô Đề)

Khương Cẩm Nguyệt ở New York xa xôi mất ngủ.

Gần 3 giờ sáng, cô ta vẫn không ngủ được.

Bộ phim "Mười tám tuổi" này bất kể từ khâu tuyển chọn đến tuyên truyền đều đứng đầu trong giới, là bộ phim mà ai cũng đặt cược nó sẽ bùng nổ.

Mà phòng bán vé lại hoàn toàn không như mong đợi.

Có thể nói đây là quả bom xịt đầu tiên trong sự nghiệp của Khương Cẩm Nguyệt.

Khương Cẩm Nguyệt không chút nghĩ ngợi đã tính nợ này lên đầu Khương Tự. Nếu không phải Khương Tự tự chủ trương công bố thân phận con gái nuôi của cô ta thì sẽ không xảy ra chuyện như này.

Cũng may cô ta đã xuất ngoại, coi như tránh đầu sóng ngọn gió.

Khương Cẩm Nguyệt chuyển đổi lệch giờ, hiện tại trong nước là khoảng 4 giờ chiều.

Cô ta vào danh bạ, call video.

Người bên kia nhanh chóng bắt máy, giọng nói mừng rỡ phát ra từ loa.

"Cẩm Nguyệt!"

Trên màn hình xuất hiện một khuôn mặt non nớt, là một cô gái khoảng 16-17 tuổi, cảm xúc trong mắt bộc lộ rất rõ ràng, trên mặt cũng là vẻ vui sướng.

Cô ấy là bạn thân của Khương Cẩm Nguyệt.

Nghiêm Ấu Sơ.

Gia cảnh nhà Nghiêm Ấu Sơ giàu có, người nhà bảo vệ cô ấy rất khá, là một cô gái 16 tuổi không rành thế sự.

Khương Cẩm Nguyệt chỉ dùng chút mưu kế nhỏ là đã khiến Nghiêm Ấu Sơ thích mình.

Đồng thời, dưới sự tẩy não của cô ta, Nghiêm Ấu Sơ đứng về phe đối lập với Khương Tự.

"Sơ Sơ, chị không ngủ được."

Khương Cẩm Nguyệt cố ý ra vẻ yếu thế.

Cô ta rũ mắt, vẻ mặt thiếu sự dịu dàng ngọt ngào của trước kia, có thêm vài phần cô đơn.

Quả nhiên, Nghiêm Ấu Sơ luống cuống.

"Làm sao vậy? Có người bắt nạt chị?"

Khương Cẩm Nguyệt miễn cưỡng cười: "Thực ra không có, chỉ là chút chuyện nhà thôi."

Chuyện nhà?

Đầu óc Nghiêm Ấu Sơ xoay chuyển rất nhanh, nháy mắt quy kết phản ứng bất thường của Khương Cẩm Nguyệt lên một người.

Em gái của Khương Cẩm Nguyệt, Khương Tự.

"Có phải Khương Tự lại chèn ép chị không? Em đi đòi lại công bằng cho chị!"

Tinh thần trọng nghĩa của Nghiêm Ấu Sơ từ trước tới nay lập tức bộc phát, thấy bạn thân của mình bị ấm ức, dưới cơn nóng giận, chủ động đưa ra ý muốn đi gặp Khương Tự.

Khương Cẩm Nguyệt "à" một tiếng, có vẻ hơi hoảng hốt.

"Dù sao em ấy cũng là em gái của chị."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!