Khương Tự đang buồn rầu một chuyện.
Lục Tư Việt suốt ngày vắng nhà, không gặp được người.
Còn Lục Tinh Trầm thì gần đây được nghỉ đông, chẳng mấy khi thấy bóng dáng cậu ở nhà.
Muốn kiếm giá trị số mệnh cũng phải có người mới được.
Căn cứ vào thuộc tính học kém của Lục Tinh Trầm, Khương Tự đặc biệt thiết kế một phương án hoàn mỹ cho cậu.
"Quản gia Trịnh có đề cử trường luyện thi nào không?"
Khương Tự biết có trường luyện thi, nhưng không rõ về thông tin cụ thể của trường luyện thi cho lắm. Quản gia Trịnh được xưng là bách khoa toàn thư biết đi, hỏi ông ắt sẽ biết.
Quản gia Trịnh nhanh chóng cung cấp tên của vài trường luyện thi.
Khương Tự không quan tâm cái khác, chỉ quan tâm có thể ngược đãi Lục Tinh Trầm để cung cấp giá trị số mệnh cho cô hay không.
"Năng lực giáo viên thế nào?"
"Điều kiện của giáo viên đều đứng đầu."
Khương Tự gật đầu, giáo viên tốt thì học sinh đến đó học thêm cũng không kém bao nhiêu, hẳn là sẽ chèn ép loại trình độ hạng chót như Lục Tinh Trầm trên mọi phương diện.
Có câu thế nào nhỉ, đúng, hàng duy đả kích [1]
[1] Hàng duy đả kích (): Là một chiến thuật tấn công của sinh vật ngoài hành tinh nhằm giảm chiều không gian của mục tiêu. Thuật ngữ này xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng "Tam Thể" của nhà văn Lưu Từ Hân: Người ngoài hành tinh đã bắn một tấm lá hai chiều làm hệ mặt trời sụp sụp đổ vào một mặt phẳng hai chiều, loài người đang sống trong không gian ba chiều nên cũng vì thế mà bị đè bẹp và diệt vong.
Hiểu nôm na thì "Hàng duy đả kích" là trong một cuộc chiến mà tương quan thực lực giữa hai phe quá chênh lệch, phe yếu bị áp đảo hoàn toàn.
"Có nhiều học sinh học bổ túc không?"
"Học sinh vừa phải, mà đa số là học sinh của trung học Văn Lễ."
Mắt Khương Tự sáng rực lên, cùng trường với Lục Tinh Trầm thì lại càng hoàn mỹ: "Vậy chọn nó, chờ Lục Tinh Trầm về thì dẫn cậu ta đi."
Quản gia Trịnh vui mừng cười một tiếng, cô chủ thật là để ý đến cậu út.
Đối với người học kém như Lục Tinh Trầm mà nói, những ngày ở trường học không khác gì ngồi tù, giờ cuối cùng cũng được nghỉ, cậu mới có thời gian rảnh để tìm một chút việc vui.
Mà không hề biết rằng sinh hoạt trong kỳ nghỉ đông của cậu đã bị Khương Tự sắp xếp rõ ràng.
Khương Tự ngồi lên xe, cửa xe mở đối diện với cổng nhà chính.
Cô phân ra chút tâm tư chú ý động tĩnh xung quanh.
Không lâu sau, từ cổng truyền đến tiếng bước chân.
Chỉ thấy một tay Lục Tinh Trầm vắt áo khoác hờ hững trên vai, một tay ôm bóng rổ, bóng rổ bị cậu ôm bên hông, tóc rối tung do chạy.
Nhìn điệu bộ này là chuẩn bị đi chơi bóng rổ đây.
Khương Tự cười khẽ, tỏ vẻ rất hài lòng, ngồi trong xe gọi một tiếng mềm giòn.
"Lục, Tinh, Trầm."
Lục Tinh Trầm phanh chân vội, lúc xoay người lại trên mặt còn mang theo mờ mịt.
Trung hòa với khí chất phản nghịch trên người cậu lúc trước, tăng thêm chút hơi thở sạch sẽ của chàng trai mới lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!