Chương 9: (Vô Đề)

An Na đẩy cửa ra, thấy trong phòng làm việc có hai cái bàn lớn đặt cạnh nhau, trên bàn xếp đầy tài liệu và sách vở bài tập. Bởi đang đúng giờ tan học, bên trong phòng có vài giáo viên, có người đang uống nước, có người đang soạn bài.

An Na khẽ gõ cửa.

– Xin cho hỏi, có hiệu trưởng Lý trong này không ạ?

Một người phụ nữ khoảng trên năm mươi tuổi ngẩng lên.

– Là tôi. Cháu là…

An Na vội cúi chào:

– Chào hiệu trưởng Lý, cháu là Lý Mai cháu gái của cô Lý Hồng ạ…

– A, là cháu à, vào đi…

An Na vâng dạ đi vào.

Hiệu trưởng Lý là phó hiệu trưởng, đeo kính lên, đánh giá An Na một lượt.

– Nghe nói cháu đã tốt nghiệp trung học chuyên nghiệp?

– Vâng ạ…

– Có mang theo bằng tốt nghiệp không?

– …Dạ, lúc đi cháu quá gấp mà quên mang…

– Trước đây dạy học chưa?

– Rồi ạ. – An Na đích xác đã từng đi dạy, là giáo viên ngữ văn và Anh văn.

– Biết đánh đàn không?

– Biết ạ.

Hiệu trưởng Lý ra hiệu An Na theo mình đến phòng làm việc bên cạnh, bảo cô ngồi xuống trước cây đàn piano đặt ở góc, đàn một bản.

Piano là loại đàn cũ đòi hỏi phải liên tục đạp chân, nhưng đối với An Na thì không thành vấn đề. Cô ngồi xuống hỏi:

– Hiệu trưởng muốn cháu đàn bài gì ạ?

– Tùy cháu. – Hiệu trưởng Lý nói. Lúc nói thế, ánh mắt lóe sáng sau cặp kính.

An Na nhớ đến tấm hoành phi nhìn thấy lúc tới nhà ga, vì vậy đàn bài "Học tập theo tấm gương Lôi Phong, lại đàn tiếp bài "Cháu nhặt được một phân tiền bên đường".

Hiệu trưởng Lý rất hài lòng, cùng An Na quay trở lại phòng làm việc, ôn hòa nói:

– Rất tốt. Đây có bản kê khai cháu về điền vào, ngày mai sẽ có thông báo cho cháu. Ở trường này cấp 4 mới bắt đầu học âm nhạc, cháu dạy âm nhạc cho cấp bốn đến cấp sáu nhé. Tiền lương dạy thay mỗi tháng 32 đồng, cuối tháng còn phát thêm năm cân than.

Vậy là đã qua sát hạch rồi ư, An Na vừa mừng vừa lo, vội vàng vâng dạ.

Hiệu trưởng Lý đẩy cặp kính, mỉm cười:

– Tiểu Lý, tôi rất tin tưởng cháu mới đồng ý để cháu dạy thay ở khóa này. Chớ xem thường sự nung đúc tình cảm sâu đậm của bọn trẻ với âm nhạc. Có biết vì sao cô giáo lúc trước lại bị từ chối không? Là lên lớp lại dạy cho bọn chúng nghe thể loại hoàng – sắc của Đặng Lệ Quân. Đây là vấn đề tư duy cá nhân rất lớn đấy.

An Na ngây ra một chút, cẩn thận hỏi:

– Hiệu trưởng, cháu tưởng giáo viên kia nghỉ là vì sắp sinh con ạ…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!